Phong Thần Châu

Chương 1222

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

 Nhìn thấy viên bảo thạch này, ngay cả U Động Thiên cũng phải biến sắc.  

 

Đại Nhật Linh châu là bảo vật của Đại Nhật Thần Giáo, nghe nói là do lão tổ của Đại Nhật Thần Giáo trước đây phát hiện ra trong một tảng thiên thạch.  

 

Đại Nhật Linh châu không chỉ cứng rắn mà còn ẩn chứa linh khí trời đất dồi dào, hơn nữa linh khí này còn mang theo khí thiêu đốt cuồn cuộn.  

 

 

 

Nhưng nghe nói từ ba vạn năm trước Đại Nhật Linh châu này là do một vị giáo chủ của Đại Nhật Thần Giáo vì tu hành mà phá hủy.  

 

Không ngờ vẫn tồn tại!  

 

Đại Nhật Linh châu xuất hiện, khí tức mạnh mẽ của cảnh giới Hóa Thần lục chuyển Dương Minh Hoàng lúc này giống như nhận được thăng cấp lên gấp mấy lần.  

 

Dương Minh Hoàng mở miệng nuốt Đại Nhật Linh châu đó vào bụng.  

 

Thoáng chốc khí tức của Dương Minh Hoàng lại tăng vọt, phía sau lưng xuất hiện một mặt trời tròn trịa, giống như một mặt trời thu nhỏ, lửa cháy bừng bừng.  

 

Nhìn thấy cảnh này, hai người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều lo lắng.  

 

“Lão Vệ, công tử…”  

 

Dương Minh Hoàng vốn là cảnh giới Hóa Thần lục chuyển, cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển đến cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển có thể nói là một hạng, mà lục chuyển thì lại là một cấp độ mới.  

 

Trên thực tế, bốn cấp cảnh giới lục chuyển, thất chuyển, bát chuyển, cửu chuyển đối với võ giả có thể nói là chuyển giao khác một trời một vực.  

 

Tần Ninh có thể đánh tan tác võ giả cảnh giới ngũ chuyển đã được coi là kỳ tích rồi.  

 

Đối mặt với Dương Minh Hoàng cảnh giới lục chuyển, hơn nữa còn cầm trong tay Đại Nhật Linh châu, tình cảnh của Tần Ninh sẽ rất gian nan.  

 

Mặc dù nói Ngọc Lôi dẫn kiếm quyết uy lực bá đạo, nhưng linh kiếm Quy Nguyên là linh khí cửu phẩm cũng không chịu nổi, Tần Ninh nhận lấy nhưng không thể thi triển loại linh quyết này.  

 

“Không cần…”  

 


Lão Vệ đương nhiên hiểu hai cô gái lo lắng cái gì, ông ta thản nhiên nói: “Để công tử cố gắng phát tiết phẫn nộ tích tụ trong lòng đi, nếu không sẽ rất ngột ngạt…”  

 

Nghe thấy vậy, hai cô gái cũng nghệt mặt ra.  

 

Lúc này Tần Ninh nhìn về phía Dương Minh Hoàng giữa không trung, trong lòng lại càng tức giận bùng cháy.  

 

“Cho các ông con đường sống mà không chọn, cứ phải bước vào đường chết, tưởng ta không dám giết các ông sao?”  

 

Lời Tần Ninh vừa dứt, bàn tay đột nhiên chỉ lên trời.  

 

“Ngọc Lôi dẫn kiếm quyết!”  

 

Một tiếng hô khẽ hạ xuống, tất cả mọi người đều ngây ra.  

 

Cái gì!  

 

Tần Ninh lại muốn lấy bản thân làm trung gian, thi triển Ngọc Lôi dẫn kiếm quyết!  

 

 

chapter content


 

Bình Luận (0)
Comment