Phong Thần Châu

Chương 125

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Vẫn chưa, có điều, Tổ Hùng sư huynh, cái tên này sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ gặp!”, một đệ đáy huyệt kính nói.

"Ừm!"

Tổ Hùng gật đầu, nhìn Sở Ngưng Thi bên cạnh, mỉm cười nói: "Sở sư muội yên tâm, lần này ta sẽ tự tay giết Tần Ninh, hơn nữa còn giúp Sở sư muội lọt vào nhóm mười người đứng đầu. Đến lúc đó, Sở sư muội sẽ có được Cầm Long đan mà mình đã muốn có từ lâu!"

"Đã như vậy thì ta xin cám ơn Tổ sư huynh!"

Sở Ngưng Thi mỉm cười ngọt ngào, vô cùng duyên dáng nói: "Ta luyện Cầm Long chưởng, Cầm Long đan đối với ta rất quan trọng".

"Nếu lần này lấy được Cầm Long đan, ta nhất định sẽ hết lòng tiến cử Tổ sư huynh ở trước mặt Lăng Thiên, tiến cử huynh làm lãnh đạo của Thiên Tử Đảng nội viện".

"Được!"

Có một tia sáng lóe lên trong mắt Tổ Hùng.

Hiện nay, bên trong học viện Thiên Thần, Thiên Tử Đảng chính là thế lực lớn nhất, số lượng thiên phú hay Linh Tử đều đứng đầu, trong toàn bộ học viện Thiên Thần, có một số trưởng lão quyền phát biểu cũng không bằng Thiên Tử.

Mà trong nửa năm qua, Thiên Tử chỉ tập trung đào tạo một người.

Đó chính là Lăng Thiên!

Bản thân Lăng Thiên có thiên phú, hơn nữa đã có được Tinh Môn, hiện tại đang được Thiên Tử mang theo bế quan tu luyện.

Trong Thiên Tử Đảng, bất kể là ngoại viện, nội viện hay là Linh Đồ đệ tử đều có thể nhìn ra được, Thiên Tử đang đào tạo Lăng Thiên này trở thành người kế vị của mình.

Mà Sở Ngưng Thi lại là người phụ nữ của Lăng Thiên.

Lời nói của Sở Ngưng Thi có thể nói là có rất nhiều trọng lượng trước mặt Lăng Thiên.

Tổ Hùng từ lâu đã muốn trở thành thủ lĩnh của các đệ tử trong Thiên Tử Đảng, tiếc rằng còn có quá nhiều đối thủ cạnh tranh tiềm năng.

Bây giờ gã đã lôi kéo được Sở Ngưng Thi, chỉ cần Lăng Thiên có thể nhớ tới gã, trong tương lai, chuyện thăng quan tiến chức chỉ là chuyện nằm trong tầm tay.

"Tần Ninh... tên nhóc nhà ngươi thật xui xẻo!"

Tổ Hùng toét miệng cười nói.

Cùng lúc đó ở nơi khác, Sở Thành Hạc đã mang theo Sở Tiên Kiệt, hai huynh đệ họ đến gặp mặt một người.

“Đồ sư huynh, đây là đệ đệ Sở Tiên Kiệt của ta”, Sở Thành Hạc cười nói: “Thực lực của đệ đệ ta rất tốt, Đồ sư huynh, đệ ấy rất muốn gia nhập hội Phương Viên của chúng ta!"

Trước mặt hai người là một thanh niên trông rất khôi ngô, như lại mang một ánh mắt vô cùng quỷ quyệt.

"Đệ đệ? Được được!"

Đồ Hóa Phong cười nói: “Đệ đệ của Sở Thành Hạc đệ thì cũng là đệ đệ của Đồ Hóa Phong ta, cậu nhóc, từ hôm nay, đệ sẽ là người của hội Phương Viên bọn ta!”

"Cảm ơn Đồ sư huynh!"

Sở Thành Hạc lúc này lại nói: "Đồ sư huynh, vẫn còn một chuyện khác".

"Nói!"

"Đệ đệ của ta đã bị một tên nhóc thối tha tên là Tần Ninh xúc phạm. Tên nhóc đó có tiểu thư Diệp Viên Viên làm chỗ dựa vô cùng vững chắc!"

"Sau đó, ta có hỏi thăm một chút, thì biết được Tần Ninh này lúc trước bị cướp đoạt Tinh Môn suýt chết, mà bây giờ đã đạt được tới cảnh giới Linh Hải tầng 3..."

"Ồ?"

Đồ Hóa Phong đột nhiên có hứng thú, cười nói: "Nếu là như vậy, nhất định hắn đã gặp phải cơ duyên rất lớn, Tần Ninh, được, ta nhớ kỹ rồi!"

"Bắt tên nhóc này cho đệ đệ dạy dỗ, nhân tiện cũng để xem thử rốt cuộc tên này có thủ đoạn gì!"

"Cảm ơn Đồ sư huynh!"

"Xuất phát!"

Một đám người lúc này đang tăng tốc chạy nhanh vào trong núi rừng.

Đồng thời, đám người này cũng đang tràn đầy phẫn nộ.

"Tần Ninh kia, lần này, ta sẽ cho hắn chết!"

Liễu Viện Viện nét mặt tỏ ra vô cùng tức giận, cả người đều đang muốn phát tiết.

Trong mười ngày qua, mỗi ngày cô ta đều nghĩ đến mấy gậy lớn mà cô ta đã bị phạt đánh ở học viện Thiên Thần hôm đó, trong lòng khó mà quên được.

"Tiểu thư yên tâm, lần này Liễu Mộ cùng chiến tuyến với chúng ta, Tần Ninh nhất định sẽ chết!"

Liễu Kình ở bên cạnh cũng rất tức giận.

Ngày đó gặp chuyện xấu hổ mất mặt, bây giờ nghĩ lại, trong lòng hắn ta vẫn vô cùng tức tối, khó mà nguôi ngoai.

Tần Ninh, thật sự là đáng chết!

"Còn có Diệp Viên Viên kia nữa, Hoàng thể sao! Hoàng thể thì sao chứ?", Liễu Viện Viện tức giận nói: "Ta muốn cào bộ mặt lãnh đạm của cô ta xuống, để cho cô ta biết, dám lên mặt với tiểu thư ta thì phải chịu hậu quả như thế nào!"

Liễu Mộ ở một bên lúc này mới gật đầu.

Liễu Viện Viện là em gái của Liễu Khai Nguyên. Liễu Khai Nguyên là một trong những Linh Tử có địa vị cao quý và cũng là người sáng lập Liễu Môn ở học viện Thiên Thần.

Đối với chuyện này, Liễu Khai Nguyên cũng rất tức giận.

Nhưng hắn ta đường đường là Linh Tử, không thể xuất thủ với Tần Ninh và Diệp Viên Viên.

Nên chuyện này đã giao cho Liễu Mộ, nếu làm tốt thì sẽ có ban thưởng lớn cho gã.

Lần trước có thái tử ra mặt, nhưng lần này, không ai có thể bảo vệ Tần Ninh.

Đám người lao vào trong dãy núi thí luyện với tốc độ cực nhanh, sau đó chia ra các hướng.

Lúc này, nhóm sáu người của Tần Ninh cũng đã dừng lại ở một sơn cốc.

"Linh thú hạ cấp cấp 1, sói ba đuôi!"

Diệp Viên Viên nhìn về phía trước nói: "Có khoảng hai mươi con".

"Đến lúc các huynh thể hiện rồi!"

Tần Ninh nhìn Lục Huyền, Trương Tiểu Phàm, Tuân Ngọc, mỉm cười nói.

Lục Huyền đã đạt tới cảnh giới Linh Hải tầng 2, trong khi Tuân Ngọc đạt tới cảnh giới Linh Hải tầng 3, và Trương Tiểu Soái thì đạt tới cảnh giới Linh Hải tầng 1, chọn một linh thú hạ cấp cấp 1 cho võ giả cảnh giới Linh Hải từ tầng 1 đến tầng 3 thí luyện là rất vừa phải.

"Ta cũng đi!"

Tần Hải cười nói: "Ta bây giờ đã đạt tới cảnh giới Linh Hải tầng 2, cũng thích hợp!"

"Được!"

Bốn người tiến thẳng vào sơn cốc.

Phút chốc, những tiếng gầm rú nối tiếp nhau vang lên.

Trong sơn cốc, bốn người lao lên tấn công ngay lập tức.

Lục Huyền cầm trong tay một thanh đao, khí tức giương cao, linh khí cường hãn, trông rất uy nghiêm.

Tuân Ngọc thì cầm một con dao găm, thân pháp nhẹ nhàng, không hề kém cạnh.

Cùng lúc đó, Trương Tiểu Soái mặc dù trông có vẻ mập mạp, nhưng mỗi một đường côn sắt trong tay của hắn ta đánh ra đều khiến cho những con sói ba đuôi không thể tránh kịp mà bị đánh nát xương, cho dùng chúng có nhanh tới mức nào đi nữa.

Còn Tần Hải thì đang tu luyện Linh Diễm quyết.

Tu luyện Linh Diễm quyết bao hàm công pháp cùng với linh quyết, mà trong linh quyết lại ẩn chứa chưởng pháp, quyền pháp, chỉ pháp. Tần Hải liên tục thi triển chưởng pháp, từng luồng sóng mang đầy nhiệt lượng được phóng thích ra, chưởng kình vô cùng hùng hậu.

Với bốn người này, việc đối mặt với hơn hai mươi con sói ba đuôi thật không có gì khó khăn.

Lúc này, Tần Ninh điềm tĩnh ngồi xuống.

Diệp Viên Viên mang theo một cây roi dài ở bên eo, đứng canh chừng bên cạnh.

"Cây roi dài quanh eo của cô, đưa cho ta xem thử!"

Không có chuyện gì làm, Tần Ninh mới mở miệng nói.

Diệp Viên Viên tháo roi dài ra, hắn tỉ mỉ xem xét, roi dài chừng ba trượng, trên thân roi toát ra ánh sáng vô cùng mạnh mẽ.

“Chiếc roi này được gọi là roi Thanh Lân, làm từ da và vảy của linh thú Thanh Lân Giao!”, Diệp Viên Viên nói.

"Chất liệu tốt, nhưng khí văn bên trong thì quá kém!" Phong Thần Châu - Chương 125: Người khác muốn giết

Bình Luận (0)
Comment