Phong Thần Châu

Chương 1263

Lão Vệ cũng là vô địch vượt qua cảnh giới Hóa Thần, Cửu U Đại Đế năm đó cùng lắm cũng là cảnh giới này thôi chứ?  

 

Thấy vẻ mặt khó hiểu của mấy người, lão Vệ chậm rãi cười nói: “Đại Đế năm đó ở Cửu U đúng là có thực lực tương đương ta bây giờ, nhưng sau khi rời khỏi Cửu U, tu vi của Đại Đế đã ngày càng tăng lên, hoàn toàn không phải đẳng cấp mà ta sánh bằng”.  

 

Thiên Linh Lung nghe ra được chút ý nghĩa, liền nói: “Ý của Vệ lão là Cửu U Đại Đế năm đó ở Cửu U đại lục bước vào Tam Vị, sau khi rời khỏi Cửu U đại lục thì thành tựu... càng cao sao?”  

 

“Ừ!”  

 

“Càng cao là cao cỡ nào?”, Thẩm Văn Hiên cũng tò mò hỏi.  

 

“Gần bằng thần!”  

 

Lão Vệ cười nhạt nói: “Sau này nếu các ngươi có cơ hội ra khòi Cửu U đại lục sẽ biết, không chỉ tại Cửu U đại lục này mà ở các đại lục lớn khác rộng lớn hơn, nghe đến tên của Cửu U Đại Đế thì đều như sấm bên tai cả”.  

 

Nói xong, lão Vệ híp mắt.  

 

“Hừ, thế thì sao chứ, Cửu U đại lục của các ngươi bây giờ làm gì còn Cửu U Đại Đế nữa!”  

 

Đỗ Phương Hồi lúc này hừ lạnh: “Các ngươi đều sẽ phải chết”.  

 

“Không biết chúng ta có chết hay không, nhưng ngươi mà không chịu im lặng đi thì ta đảm bảo giờ ngươi sẽ chết đấy”, Tần Ninh lúc này quay người nhìn Đỗ Phương Hồi, thản nhiên nói.  

 

Bị Tần Ninh nói thế, Đỗ Phương Hồi rụt cổ lại, ánh mắt hơi sợ hãi.  

 

Lúc trước hắn ta đi lại tự tin là vì tưởng rằng Tần Ninh có thể đánh bại hắn ta chứ không thể giữ chân hắn ta được.  

 

Nhưng giờ bên cạnh Tần Ninh có một nhân vật đầu sỏ vượt qua cảnh giới Hóa Thần, nếu khiến Tần Ninh không vui rồi giết chết hắn ta, thì hắn ta biết kêu oan với ai bây giờ?  

 

“Ở phía trước à?”  

 

Tần Ninh lúc này lên tiếng hỏi.  

 

“Ừ!”  

 

Đỗ Phương Hồi nghiêm túc nói: “Tuyệt Ninh tông do mấy vị Ma Hoàng chúng ta để lại, ẩn núp trên Cửu U đại lục, âm thầm thành lập, phát triển lớn mạnh, căn cơ còn mạnh hơn cả bốn tông môn lớn”.  

 

“Có điều, vì để tránh sự chú ý của người ta nên Tuyệt Ninh tông mới vô cùng khiêm tốn”.  

 

Lúc này Tần Ninh nhìn về phía trước.  

 

“Trung tâm của đại lục, vị trí tại dãy núi Thiên Tuyệt, các ngươi cũng biết chọn đấy”, Tần Ninh từ từ nói: “Có điều chọn ở đây cũng không phải chỉ vì vị trí của nó khá là kín chứ?”  

 

Đỗ Phương Hồi không dám giấu diếm, lại đáp: “Năm đó chúng ta sống bên trong dãy núi Thiên Tuyệt mà, cho nên điều tra tỉ mỉ, rồi ngẫu nhiên phát hiện một linh mạch trong dãy núi”.  

 

“Linh mạch? Cấp gì?”  

 

“Cấp Thiên!”  

 

Đỗ Phương Hồi nói vậy, Tần Ninh liền kinh ngạc.  

 

Thế mà Cửu U đại lục lại xuất hiện một cái, thật sự không thể tin nổi.  

 

Mà Lý Nhất Phàm ở bên cạnh cũng sáng mắt lên.  

Bình Luận (0)
Comment