Phong Thần Châu

Chương 1540

Thiên Ngoại Thiên là sự mạnh mẽ cỡ nào chứ, làm sao ông ta có thể đặt điều kiện được?  

 

Không nói đến Thiên Ngoại Thiên, chỉ nguyên Quế Nhất Luân hôm nay xuất hiện thôi, ông ta cũng đã không có tư cách bàn luận gì rồi!  

 

“Đây là chuyện đầu tiên”.  

 

Quế Nhất Luân lúc này lười nói nhiều, tiếp tục lên tiếng: “Chuyện thứ hai, ai giết Phong Tông Vũ và tông chủ Lang Vương tông thì đứng ra đi!”  

 

Quế Nhất Luân từ từ nói: “Ta nghe nói là một kẻ ngoại lai tên là Tần Ninh đến cứu vớt Lưu Diễm các các người à?”  

 

Lưu Vân Triết lúc này không biết nên nói sao, nhìn ra chỗ Tần Ninh và Cốc Tân Nguyệt.  

 

Nếu không nhờ hai người, mấy ngày trước Lưu Diễm các đã hoàn toàn biến mất.  

 

Hiện tại, hai người đối mặt với Thiên Ngoại Thiên, nguy hiểm cực lớn.  

 

Nếu như đẩy họ ra, Lưu Diễm các lúc này khác nào gạt bỏ đi những căn cơ lập tông ban đầu?  

 

Tần Ninh nhìn Lưu Vân Triết, cười nói: “Nhìn ta làm gì, là nàng giết người cơ mà, có phải ta đâu!”  

 

Lưu Vân Triết nhất thời trở nên lúng túng.  

 

Tần Ninh thế này...  

 

Đẩy Cốc Tân Nguyệt ra đứng mũi chịu sào, biểu hiện một cách... quá là tự nhiên đi?  

 

Cốc Tân Nguyệt hừ một tiếng, không nói gì.  

 

Nhưng lúc này, khi Quế Nhất Luân nhìn xuống, thấy Cốc Tân Nguyệt thì lại sửng sốt.  

 

Hắn ta vung tay lên, mấy cô gái bên cạnh ngã nhào xuống, oán thán không thôi.  

 


Quế Nhất Luân không thèm quan tâm.  

 

Lúc này hắn ta nhìn chằm chằm Cốc Tân Nguyệt.  

 

Cốc Tân Nguyệt xinh đẹp động lòng người, như hoa thơm cỏ lạ, cho dù là ai nhìn thấy cũng sẽ đều muốn yêu.  

 

Lưu Vân Triết lúc này thầm hô một tiếng, không xong.  

 

Quế Nhất Luân này thiên phú mạnh mẽ, nhưng cũng có một khuyết điểm.  

 

Yêu thích sắc đẹp!  

 

Cốc Tân Nguyệt có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành như vậy, Quế Nhất Luân không thích mới lạ.  

 

Quế Nhất Luân nhìn cả người Cốc Tân Nguyệt một lượt.  

 

Quế Nhất Luân nhìn Cốc Tân Nguyệt, hơi thở trở nên gấp rút, cười nhạt nói: “Vị cô nương này, tại hạ là Quế Nhất Luân củ Thiên Ngoại Thiên, được thấy dung mạo xinh đẹp nhường này của cô nương là may mắn ba đời này của tại hạ!”  

 

“Không biết cô nương có thể nể mặt mà đi lên đây không?”  

Quế Nhất Luân lúc này thịnh tình mời chào. 

Bình Luận (0)
Comment