Phong Thần Châu

Chương 1634

 Giống như Cốc Tân Nguyệt, lão Vệ, Tiểu Thạch Đầu và mấy người Thanh Vân tông cùng lắm cũng chỉ biết hắn đã từng là Cửu U Đại Đế.  

 

Tám kiếp còn lại bọn họ đều không hay biết.  

 

Chứ đừng nói đến chuyện hắn đã từng là thiếu chủ của Cửu Thiên Vân Minh kéo dài từ kỷ nguyên trước sang kỷ nguyên mới!  

 

Mọi chuyện dần dần sẽ sáng tỏ.  

 

Mục đích của chuyến đi lần này cũng đã đạt được.  

 

Thiên Thanh Thạch ở đây, đám người Thiên Đế các sao lại có thể đơn giản được.  

 

Tần Ninh đương nhiên biết đám nhãi nhép này có chuẩn bị trước.  

 

Thì hắn sao có thể không chuẩn bị gì được chứ?  

 

Phụ đế lúc trước tu thân rồng, có thể dùng thân hoá rồng!  

 

Mà mẫu đế lại là tộc trưởng của tộc Băng Hoàng.  

 

Từ khi sinh ra hắn đã mang hai hồn rồng phượng.  

 

Long phượng trình tường!  

 

Băng Hoàng, Thần Long, song hồn nhất thể, thật sự hiếm có trên đời này.  

 

Bây giờ lợi dụng Long Cốt áp chế khí huyết, kích thích lột xác hồn phách.  

 

Để phóng thích hồn Phượng.  

 

Dòng dõi Băng Hoàng là sự tồn tại đẳng cấp nhất trên thế gian này, sao có thể nói năng tiện được?  

 

Nhìn thân ảnh Băng Hoàng trước mặt, lòng Tần Ninh có hơi rung động, băng tuyết bao phủ tầng tầng lớp lớp Long Cốt, loại bỏ tất cả dung nham.  

 

Chẳng mấy chốc, con rồng dung nham khổng lồ đã biến thành một rồng băng.  

 

“Làm thú cưỡi cũng không tồi “.  

 

Tần Ninh hài lòng gật đầu.  

 

“Sư tổ...”  

 

Thạch Cảm Đương lúc này răng va lập cập, đi đến bên cạnh Tần Ninh, run rẩy nói: “Sư tổ, mau, người mau... thu lại đi... Ta sắp chết rét rồi...”  

 

Không chỉ mỗi Thạch Cảm Đương mà đám người còn lại lúc này toàn thân từ trên xuống dưới đều bị vụn băng bao phủ, cơ thể run lẩy bẩy.  

 

“Đừng gấp!”  

 

Tần Ninh mỉm cười nói: “Lần đầu thức tỉnh hồn Phượng, sức mạnh khuếch tán khá lớn, bây giờ không thu lại được!”  

 

Đời này, đây là lần đầu tiên thức tỉnh hồn Phượng, sức mạnh huyết mạch to lớn đến từ tộc Phượng Hoàng thật sự rất mạnh.  

 

Nếu không hắn cũng không thể giết chết ba người kia dễ như trở bàn tay, thu phục được Long Cốt.  

 

Thạch Cảm Đương lúc này run rẩy nói: “Vậy... vậy... ta đi ra ngoài trước... ta đợi sư tổ... ở bên ngoài!”  

 

Thạch Cảm Đương thật sự không chịu nổi nữa, sắc mặt trắng bệch, vội vàng rời khỏi nơi đây.  

 

“Ngươi... các ngươi theo ta ra ngoài!”  

 

Nhìn mấy trăm người của tứ đại tông môn lúc này vẫn ngây như phỗng, Thạch Cảm Đương bỗng quát một tiếng.  

 

Nhanh như chớp đám người liền rời khỏi chỗ này.  


 

Nhân cơ hội này, hắn cũng muốn luyện hoá Long Cốt này hoàn toàn trở thành một con rối của mình.  

 

Dù sao thì lần đầu thức tỉnh, khí lạnh bên trong cơ thể quá cuồng bạo.  

Bình Luận (0)
Comment