Phong Thần Châu

Chương 1984

 Mọi người lúc này muốn cười nhưng cũng không dám cười.  

 

Toàn bộ Thanh Vân tông, cũng chỉ có cô gái thần bí đó là chấn nhiếp được Thạch Cảm Đương.  

 

Bọn họ mà cười, Thạch Cảm Đương nói không chừng lại giận cá chém thớt vào họ.  

 

“Xin lỗi, vẫn chưa khống chế được sức mạnh, ta còn tưởng là có kẻ thù ở bên ngoài xâm lấn ấy chứ!”  

 

Mà lúc này, một giọng nói trong trẻo từ từ vang lên.  

 

Bên ngoài đại điện, một thân ảnh dậm chân mà tới.  

 

 

 

Nữ tử mặc một bộ váy lưu tiên màu tím hồng, môi đỏ răng trắng, toả sáng lung linh, lấp lánh rực rỡ.  

 

Cho dù chỉ trang điểm nhạt nhưng lại làm nổi bật mi thanh mục tú của nàng, đẹp đến lạ thường.  

 

Xuất trần thoát tục, giống như một đoá sen thanh khiết không thể đùa bỡn, xinh đẹp đắm say lòng người đồng thời trên người cũng toả ra một khí chất lạnh lùng trong trẻo đầy kiêu ngạo.  

 

Không màng danh lợi, tĩnh lặng trang nhã!  

 

Chính là Cốc Tân Nguyệt!  

 

Cốc Tân Nguyệt từ bên ngoài đại điện sải bước đi vào bên trong.  

 

Nhìn thấy Cốc Tân Nguyệt đến, Thạch Cảm Đương nhanh như chớp chạy đến một góc trốn.  

 

Người phụ nữ này quá độc ác!  

 

Nhưng mà hắn ta đánh không lại!  

 

Hơn nữa người phụ nữ này bây giờ là nữ nhân của sư phụ rồi!  

 

“Cô... Cô cố ý!”  

 

Thạch Cảm Đương rụt cổ một cái.  


 

Lúc trước đến cảnh giới Thiên Vị không thể cảm nhận rõ ràng được khí tức của Cốc Tân Nguyệt.  

 

Bây giờ đạt đến huyền cảnh Tạo Hoá nhìn lại Cốc Tân Nguyệt, linh khí tụ tập trên cơ thể quả thật giống như là đại dương mênh mông, mỗi một cử động cho dù không để lộ ra linh khí nhưng toát ra một loại khí tức mạnh mẽ bức người.  

 

Quá mạnh!  

 

Người phụ nữ này chỉ vừa mới đến linh cảnh Niết Bàn thôi sao?  

 

Không thể nào!  

 

Ngay cả Triệu Phương Bân và Nhiếp Dương cũng không khiến hắn ta cảm thấy loại khí tức áp bức kinh người như này.  

 

“Huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn, xem ra cũng không tệ”, Cốc Tân Nguyệt cười tủm tỉm nói: “Tiểu Thạch Đầu, có thời gian ta sẽ giúp ngươi rèn luyện nhiều hơn nha?”  

 

Lời này vừa nói ra, toàn thân Thạch Cảm Đương run lên, oạch một tiếng chạy đến sau lưng của Tần Ninh trốn, ngó đầu nhìn Cốc Tân Nguyệt tựa như nhìn thấy ma quỷ vậy.  

 

Người phụ nữ này bây giờ ỷ vào việc được thăng chức trở thành sư nương mà ngày nào cũng muốn dạy dỗ hắn ta.  

 

“Vậy thì có thể bước vào huyền cảnh Tạo Hoá bất cứ lúc nào nhỉ?”  

 

“Không gấp”.  

Hai người nói qua lại dăm ba câu, đám người phía dưới đều cảm thấy có hơi sững sờ. 

Bình Luận (0)
Comment