Phong Thần Châu

Chương 2318

 Hắn ta không có ý định giúp Tần Ninh.  

 

“Tử Thiên Nhạc!”  

 

Trang chủ Tử Tiêu quát lên: “Đi giết Tần Ninh”.  

 

“Rõ!”  

 

Tử Thiên Nhạc lúc này trực tiếp lao ra.  

 

Thân là đệ tử kiệt xuất nhất sơn trang Tử Tiêu, Tử Thiên Nhạc cảnh giới Niết Bàn tầng thứ sáu, thân phận địa vị đặc biệt.  

 

“Tà U U, ngươi cũng đi!”  

 

Nhất thời thiên kiêu của nhị đại tông môn hướng về phía Tần Ninh.  

 

Vạn Khuynh Tuyết thấy cảnh này, ngăn Tà U U lại.  

 

Chỉ là Tử Thiên Nhạc kia lại xông về phía Tần Ninh.  

 

Lý Nhàn Ngư vừa định lao ra, nhưng Tần Ninh nói: “Ngươi Niết Bàn tầng thứ nhất, không phải đối thủ, nuốt Niết Hoàn Đan, chuẩn bị tấn thăng, ta bảo vệ cho ngươi”.  

 

“Hả? Bây giờ?”  

 

“Đúng, chính là bây giờ!”  

 

Lời Tần Ninh vừa dứt, hắn trực tiếp bước ra, nhìn về phía Tử Thiên Nhạc đang đánh tới.  

 

Niết Bàn tầng thứ sáu?  

 

Rất lợi hại phải không?  

 

 

 

Tử Thiên Nhạc lúc này thoạt nhìn vẫn xem như hoàn hảo, cũng không có bị thương.  

 

Tần Ninh chỉ là Niết Bàn tầng thứ tư, hắn ta căn bản không sợ.  

 

“Tiểu tử, giao Niết Hoàn Đan, tha cho mạng chó của ngươi, nếu không thì hôm nay cho dù Vạn Thiên các che chở cho ngươi, ngươi cũng phải chết”.  

 

Tử Thiên Nhạc vô cùng hiểu.  

 

Tam đại tông môn tổn thất nặng nề, chết hơn nửa đội.  


 

Mười viên Niết Hoàn Đan nếu lấy được thì có thể nhanh chóng bồi dưỡng ra mười vị cao thủ cảnh giới Niết Bàn hàng đầu.  

 

Nếu không, chuyến đi lần này của Tử Hiên các, tam đại tông môn chính là tổn thất thương cân động cốt.   

 

Tần Ninh phải chết.  

 

“Dựa vào ngươi cũng xứng để cướp sao?”  

 

Tần Ninh cười một tiếng, thấy Tử Thiên Nhạc đánh tới.  

 

“Ngươi tự tìm cái chết”.  

 

Tử Thiên Nhạc khẽ quát một tiếng.  

 

“Tử Tiêu Kiếm quyết!”  

 

Tử Thiên Nhạc một kiếm chém ra, thân ảnh cùng theo, người nhanh, kiếm càng nhanh.  

 

Nhưng nhanh hơn lại là một luồng tử khí.  

 

Tử khí ánh sáng, trực tiếp bắn về phía trước Tần Ninh.  

 


Trực tiếp đưa thân ảnh Tần Ninh vào.  

 

“Chút tài mọn!”  

Lời Tần Ninh vừa dứt, một tay phất ra. 

Bình Luận (0)
Comment