Phong Thần Châu

Chương 2878

"Tần Ninh, ngươi nói xấu ta thì được, còn nói xấu các chủ thì tội đáng muôn chết".  

 

Tuy nhiên những lời Thiên Kha vừa nói còn không lọt được vào tai Tần Ninh.  

 

Các chủ của Thiên Đế các truyền lại?  

 

Chắc chắn không thể nào!  

 

Năm đó bí quyết này là do Tần Kinh Mặc sáng chế, cũng là đoạn thời gian mà Tần Ninh đang đi cùng với hắn ta.  

 

Khi đó Tần Kinh Mặc có thiên phú hơn người, không gì sánh kịp.  

 

Tự nghĩ ra bí kíp võ công, có thể được xem như là bậc thầy một thế hệ.  

 

Thiên Tự Vạn Ấn Quyết chính là tác phẩm của Tần Kinh Mặc.  

 

Chỉ là khi bí quyết này được Thiên gia thi triển thì đã cải tiến rất nhiều.  

 

Nhưng hắn vẫn liếc mắt một cái là đã nhận ra.  

 

Đây cũng là lí do hắn sẽ cảm thấy ngạc nhiên lúc phát hiện người Thiên gia thi triển Thiên Tự Vạn Ấn Quyết.  

 

"Ta hiểu rồi..."  

 

Tần Ninh chậm rãi hít một hơi, ánh mắt hiện lên vẻ đau buồn.  

 

"Kinh Mặc diệt vong nhưng vẫn còn tồn tại một hồn, là các ngươi bắt đi, không chỉ giết huynh ấy mà còn cướp đoạt ký ức nữa ư?"  

 

Tần Ninh nói lẩm bẩm:"Khó trách... Khó trách...'  

 

Lúc này Thiên Kha cũng không hiểu Tần Ninh đang nói về việc gì.  

 

"Nếu đã vậy, ta cũng không muốn chơi đùa cùng các ngươi nữa".  

 

Chơi?  

 

Nghe đến đây, Thiên Kha bày ra vẻ mặt sửng sốt.  

 

Ai chơi với ngươi?  

 

Ánh mắt Tần Ninh giờ đây cũng bị che lấp.  

 

"Các chủ Thiên Đế các, không hiện thân à? Vậy thì để ta buộc hắn xuất hiện!"  

 


Vừa nói xong, Tần Ninh đã dùng lực đạp chân xuống đất.  

 

Ngay lập tức, chín cột linh trụ mạnh mẽ lao thẳng vào chín cái đầu của Cửu Anh.  

 

Cửu linh đã hoàn toàn hợp nhất với chín đầu của Cửu Anh.  

 

Mà ngay trong khoảnh khắc này, mặt đất dưới thân nó bắt dầu nổi lên một mảng ánh sáng màu than chì, cuồn cuộn không ngừng mà giải phóng lực lượng.  

 

Lúc này Tần Ninh mới nhìn về phía Cửu Anh, mở miệng nói: "Cho ta mượn thân thể chút".  

 

"Hả?"  

 

Nhưng Cửu Anh còn chưa kịp nói gì đã cảm nhận được một luồng đau đớn trong đầu.  

 

Ngay sau đó, hắn chỉ cảm thấy chính mình ý thức đã hoàn toàn bị khống chế.  

 

"Làm sao vậy? Làm sao vậy?", Cửu Anh hoang mang mở miệng hỏi.  

 

"Không có gì, chỉ là thuật ngự thú mà thôi".  

 

Tiếng Tần Ninh vang lên trong trí óc của Cửu Anh.  

 

Cửu Anh ngơ luôn rồi.  

 

Cửu Anh lắp bắp nói: "Ngay cả hồn phách ta còn chưa thể ngưng tụ thành hình, thuật ngự thú thế nào cũng phải chờ thành hình mới được mà".  

 

"Nếu ngươi làm không tốt thì cả hai ta đều phải chết!"  

"Yên tâm, ta làm cái này, nếu không thua hơn ngàn lần thì bản thân ta sẽ không chết", Tần Ninh nói một cách thản nhiên. 

Bình Luận (0)
Comment