Phong Thần Châu

Chương 3021

 

"Thứ gì?"  

 

"Thứ gì?"  

 

Hai người tiên tử Linh Nguyệt cùng thành chủ Chân Võ thành lập tức mở miệng.  

 

Tần Ninh phất tay, hai tấm danh sách xuất hiện trong tay tiên tử Linh Nguyệt cùng thành chủ Chân Võ thành.  

 

“Chín món đồ vật này, tìm theo số lượng rồi đưa đến Lôi Sơn tông cho ta, sau đó coi như không còn ân oán gì!"  

 

"Thậm chí nếu là tương lai Lôi tông chủ dự định rời khỏi bảy thành, thì các thành Thiên Tàn, Xích Dương, Thiên Mệnh này ta đều có thể tặng cho hai đại tông môn các người".  

 

Lời này vừa nói ra, tiên tử Linh Nguyệt cùng thành chủ Chân Võ thành mang sắc mặt vui mừng.  

 

Thật?  

 

Quá tốt!  

 

Hai người nhìn kỹ lại danh sách, dần dần mí mắt giựt một cái.  

 

Tần Ninh... đang đùa giỡn hay sao?  

 

Những vật này, mặc dù chỉ là chín loại, thế nhưng là mỗi một loại đều là trân bảo, giá trị liên thành.  

 

"Có làm được không?"  

 

Tần Ninh không mặn không nhạt nói.  

 


"Có thể, có thể, có thể!"  

 

Thành chủ Chân Võ thành lập tức gật đầu nói: "Đương nhiên có thể, đương nhiên có thể".  

 

"Vậy đi làm đi thôi!"  

 

Hai người giờ phút này lập tức rời đi.  

 

Những món đồ trong đại điện dĩ nhiên là được để lại.  

 

Tần Ninh giờ này nhìn Lôi Vô Song, cười nói: "Lôi tông chủ thu lại những vật này đi".  

 

Sau khi hàn huyên vài câu với Tần Sơn, Tần Ninh trở về tiểu viện.  

 

Trong viện tử.  

 

Cốc Tân Nguyệt ngồi trên ghế xích đu dưới một dây leo, hai mắt khép hờ như đang ngủ.  

 

Tần Ninh đứng ở nơi đó nhìn Cốc Tân Nguyệt như dung nhập vào trong cảnh vật, nhất thời không nhúc nhích.  

 

Hắn đột nhiên hiểu ra.  

 

Năm đó vì sao cha có thể vì mẹ mà liều mạng như thế, bất kể giá nào.  

 

Một vài thứ, một khi đạt được liền không muốn mất đi.  

 

Một số người, một khi sinh tình liền không thể xóa nhòa.  

 

Nói chung là như thế!  

 

Bản thân hắn cũng không thích thề non hẹn biển cái gì, hắn thích bầu bạn hơn.  

 

Lẳng lặng bầu bạn, bù đắp được hơn vạn câu sông cạn đá mòn.  

 

Chầm chậm đi đến bên cạnh Cốc Tân Nguyệt.  

 

Tần Ninh thản nhiên ngồi xuống, ôm giai nhân vào trong ngực.  

 

Mặt trời mới mọc, dần dần dâng lên, chiếu vào hai người, tràn ngập ấm áp...  

 

 


 

Bình Luận (0)
Comment