“Trong đầu lão đầu tử ngày ngày suy nghĩ quá nhiều, lo lắng này lo lắng kia, cho nên không thành nổi thánh!”
Mấy câu của Tần Ninh khiến sắc mặt Tiên Vũ Sinh có chút ngượng ngùng.
Tiên Hàm cũng hừ nói: “Không sai, lại nói bây giờ bổn vương cũng có thể bảo vệ Tần đại ca!”
“Bổn vương tuy nói mới vào Vương Giả, nhưng đó cũng là Vương Giả, ai dám động ca ta thì ta giết kẻ đó, không chết không thôi!”
Tiên Hàm một câu bổn vương hai câu bổn vương, khiến cho Tiên Vũ Sinh rất nhức đầu.
Tên nhãi này lúc này lại tấn thăng làm Vương Giả.
Huống chi Tần Ninh đã trở về! Vậy không nhảy lên thiên tài thì không bình thường!
“Biển Thiên Ngoại đã xảy ra chuyện gì?”
Tần Ninh nhìn về phía Tiên Vũ Sinh nói: “Ta có thể cảm nhận được biển Thiên Ngoại hình như không yên ổn”.
“Là có vài vấn đề liên quan đến một vài di tích của biển Thiên Ngoại…”, Tiên Vũ Sinh bình tĩnh nói: “Hơn nữa cũng không phải tồn tại mấy vạn năm gần đây, e rằng là từ chín vạn năm trước…”
“Biển Thiên Ngoại là một trong ngũ đại cấm địa, Vương Giả đi vào trong rất khó sống sót đi ra”.
“Bên trong rốt cuộc có cái gì cũng chỉ có Thiên Nhân tiến vào điều tra thích hợp nhất, chỉ là nguy hiểm cũng rất nhiều…”
“Huyền thú sinh tồn bên trong biển và nhân tố không xác định trong biển quá nhiều…”, Tần Ninh híp mắt.
“Xem ra đồ từ Thiên Ngoại Tiên chúng ta không tìm thấy, ngược lại có thể đến đó chạm chút may mắn”.
Ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía bắc.
Xuyên qua dãy núi Thiên Ngoại chính là biển Thiên Ngoại vô tận.
Biển Thiên Ngoại rốt cuộc dài tới đâu, trước giờ không ai biết.
Đó là cấm địa! Vương Giả vào bên trong, cái chết có thể rất lớn.
Cho dù là võ giả cảnh giới Thiên Nhân, cảnh giới Quy Nhất, cảnh giới Vạn Nguyên tiến vào trong cũng khó đảm bảo an toàn.