Phong Thần Châu

Chương 3414

 

Bên trong khu vực thứ năm! Bốn người Huyền Phương Nghiệp, Ngôn Đạo Tử, Hư Vô Sinh, Tuyết Kiêu Dung đã từ khu vực thứ năm tiến vào khu vực thứ sáu.  

 

Khu vực thứ sáu là khu vực mà Thiên Nhân lục bộ mới có thể tiến vào để tiếp nhận sự rèn luyện Linh thức ở đây.  

 

Bốn người này… vậy mà cứ đi thẳng vào đó! Hơn nữa lại còn là sau khi trụ vững tại khu vực thứ năm suốt thời gian một nén nhang mới tiến vào khu vực thứ sáu.  

 

“Lợi hại quá!”  

 

Bên bờ Linh Thức đàm, mấy vị trưởng lão cất lời ngợi khen không dứt.  

 

Tất cả thiên kiêu của các thế lực lớn đúng là danh bất hư truyền.  

 

Mà cũng trong lúc đó.  

 

Bên dưới Hình Thức đàm.  

 

Ở độ sâu ba nghìn mét.  

 

Tần Ninh dang rộng tứ chi, để cho nước của Linh Thức đàm tuỳ ý cọ rửa thân thể của mình.  

 

Giờ phút này, phạm vi của linh thức đã khuếch tán ra một nghìn mét! Cảnh giới Thiên Nhân nhị bộ! Linh thức khuếch tán một nghìn mét! Linh thức của một vị Thiên Nhân nhất bộ bình thường khuếch tán được một mét! Thiên Nhân nhị bộ khuếch tán được mười mét! Thiên Nhân tam bộ khuếch tán được một trăm mét! Linh thức của Thiên Nhân tứ bộ mới có thể khuếch tán được một nghìn mét! Tần Ninh hiện tại mới chỉ là Thiên Nhân nhị bộ mà linh thức của hắn đã khuếch tán được một nghìn mét rồi.  

 

Vô lý quá rồi! Hơn nữa hắn lại còn có thể ở lại độ sâu ba nghìn mét dưới Hình Thức đàm không phải vì linh thức của Tần Ninh đang tăng trưởng.  

 

Mà là nhờ thần hồn Băng Hoàng! Ý niệm của võ giả khi đạt tới cảnh giới Thiên Nhân sẽ hoá thành linh thức, linh thức làm chủ tư tưởng.  

 

Mà nếu đạt tới cảnh giới Thánh Nhân, võ giả sẽ thức tỉnh được thánh hồn thánh phách! Hồn lực cao hơn một bậc so với linh thức.  

 

Linh thức lại cao hơn một bậc so với ý niệm! Từ lúc thần hồn Băng Hoàng của Tần Ninh thức tỉnh đến nay, nó thật ra rất yếu ớt.  

 

Nhưng mà hồn lực quá lớn mạnh! Mặc dù yếu ớt nhưng nếu chuyển hoá thành ý niệm cũng đủ để nghiền ép Thiên Nhân thất bộ.  

 

Đây chính là lý do vì sao cho dù là Thiên Nhân thất bộ cũng không có khả năng dùng uy lực của linh thức để giết hắn được.  

 

Thậm chí nếu linh thức của Thiên Nhân thất bộ muốn đánh vào linh thức của hắn thì chẳng khác nào đang tự tìm đường chết.  

 

Bây giờ, bản thân hắn đang ở độ sâu ba nghìn mét.  

 

Linh thức đã đột phá thêm hai cảnh giới nữa, khuếch tán được phạm vi một nghìn mét.  

 

Đây cũng là công lao của thần hồn Băng Hoàng.  

 

Linh Thức đàn áp chế, tôi luyện linh thức, Tần Ninh có thể chuyển hoá tác dụng của nó lên thần hồn Băng Hoàng.  

 

Làm vậy không những có thể làm tăng cường độ của Linh Thức.  

 

Mà còn có thể rèn luyện thần hồn Băng Hoàng của bản thân.  

 

Lúc này, hai mắt Tần Ninh hé mở.  

 

Đạt tới cảnh giới Thiên Nhân nhị bộ là vừa đủ, không thể tiếp tục tăng thêm nữa! Nếu không, thân thể sẽ không theo kịp tiến độ, ngược lại sẽ không chịu đựng nổi uy lực của linh thức.  

 

Nhưng mà có thể tiếp tục tôi luyện.  

 

Tôi luyện thần hồn Băng Hoàng thôi! Ngay lúc này, Tần Ninh thật sự quyết tâm tôi luyện thần hồn.  

 

Hư ảnh của thần hồn dần dần được ngưng tụ thành cơ thể thực ở trong đầu hắn.  


 

Một con Băng Hoàng màu đen dang rộng hai cánh, vươn đầu đầy bễ nghễ.  

 

Cao ngạo, lạnh lùng, anh tuấn! Nó tựa như là chủ nhân của chín tầng mây, hàng lâm hậu thế! Chẳng bao lâu nữa thôi! Thần hồn Băng Hoàng! Hồn phách Thần Long! Cả hai sẽ cùng nhau xuất hiện trên thế gian, trấn áp cả vạn vật.  

 

Đến lúc đó, còn ai dám không phục chứ?  

 

Thậm chí có người còn tôn xưng hắn là Long Phượng thiên tử! Lần thức tỉnh này, hắn vẫn cường đại như trước lúc ngủ say, bây giờ thức tỉnh cũng không phải là lần đầu tiên thức tỉnh.  

 

Cho nên việc tôi luyện sẽ không còn cực khổ như trước nữa.  

 

Chỉ có điều, dù sao đi nữa thì Linh Thức đàm cũng chỉ được dùng để rèn luyện linh thức.  

 

Truyền tới trên thần hồn là kiểu chuyển từ yếu sang mạnh! Độ sâu ba nghìn mét là không đủ! Tần Ninh tiếp tục lặn xuống thêm! Bốn nghìn mét! Năm nghìn mét! Cuối cùng, Tần Ninh lặn một mạch xuống độ sâu chín nghìn mét! Nơi sâu nhất của Linh Thức đàm là một vạn mét! Vậy mà Tần Ninh lại lặn thẳng xuống chín nghìn mét.  

 

Cho tới bây giờ, trong đầu Tần Ninh mới cảm nhận được sự xuất hiện của áp lực.  

 

 

 

Lúc này, Tần Ninh mới thở ra một hơi.  

 

Thần hồn Băng Hoàng bắt đầu khởi động.  

 

Thực thể ban đầu vốn chỉ có trăm trượng.  

 

Nhưng hiện tại, nó đã lên tới hai trăm trượng! Tần Ninh không hề sốt ruột, hắn vẫn tiếp tục kiên nhẫn tôi luyện nó... thời gian dần trôi... Linh Thức đàm chìm trong biển sâu tĩnh lặng.  

 

Các vị thiên kiêu đều đang ở trong khu vực của mình để rèn luyện linh thức.  

 

Vào lúc này, trong Linh Thức cốc.  

 

Một đám người đi đến.  

 

Cầm đầu là một người thanh niên, mặt trắng môi đỏ, trên đầu đội mũ vàng, thoạt nhìn rất phong lưu phóng khoáng.  

 

 


 

Bình Luận (0)
Comment