Phong Thần Châu

Chương 3489

 

Thạch Cảm Đương cười khà khà nói: “Luyện võ chẳng phải là để giết sao? Đối mặt với một kẻ giết người không bằng ngươi, đối mặt với người mạnh hơn ngươi, nếu có thể giết được thì cứ giết, không giết được vậy thì học cách né tránh, cái này cũng là một loại kĩ năng, ngươi thì hiểu cái quái gì?”  

 

Ào một tiếng, Thạch Cảm Đương nhảy xuống nước.  

 

Nhưng chưa đến ba hơi thở, Thạch Cảm Đương lại nhảy lên.  

 

Hai người Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch một mặt ngây ngốc.  

 

“Khụ khụ…”, Thạch Cảm Đương lúng túng cười một tiếng, nói: “Phía dưới nhiều quái vật biển quá… Toàn là cảnh giới Thiên Nhân, không tránh khỏi…”   

 

Hai người khinh bỉ một trận.  

 

“Xem thường người khác đúng không?”  

 

Thạch Cảm Đương hừ một tiếng: “Lão tử tiếp tục!”  

 

Ào ào một tiếng, một lần nữa nhảy vào trong biển, lần này Thạch Cảm Đương không hề ngoi lên.  

 

Thời gian ngày trôi qua ngày.  

 

Mỗi ngày Tần Ninh đều ma luyện bốn thức công kích.  

 

Mấy người cũng khổ cực tu hành.  

 

Tháng thứ hai trôi qua nhanh chóng.  

 

Ngày này, hải vực trước mặt mọi người bắt đầu xuất hiện biến hóa.   

 

Nước biển không còn tính ăn mòn.  

 

Thậm chí ngay cả quái vật biển trong biển cũng trở nên ôn hòa hẳn lên, cho dù có khiêu khích chúng thì đám quái vật biển đó cũng tản ra xung quanh mà không còn xông lên quyết sống chết nữa.  

 

“Xem ra đã gần đến hải đảo Thiên Ngoại rồi!”  

 

Nghe đến lời này, mấy người Thạch Cảm Đương đều tò mò.  

 

Tần Ninh tiếp tục nói: “Điểm kinh khủng của biển Thiên Ngoại chính là quái vật biển ở trong nước”.  

 

“Nếu Vương Giả đi vào thì những con quái vật biển cấp bậc Vương Giả sẽ liều chết tấn công!”  

 

“Đối với chúng nó mà nói thì Vương Giả tiến vào nơi đây chính là khiêu khích!”  


 

“Mà quái vật biển ở trong nước rất nhiều, quái vật biển cấp bậc Vương Giả cũng không ít, cho dù có là Vương Giả thì bị mười tám con quấn lấy cũng vẫn sẽ chết”.  

 

“Thế nhưng vùng biển này lại yên tĩnh lạ thường”.  

 

Tần Ninh nhìn mặt biển tĩnh lặng, từ tốn nói: “Không phải là bởi vì hải vực thay đổi, mà là có nhiều thứ khiến nước biển ở đây xuất hiện biến hóa”.  

 

Nghe đến đây sự tò mò của mấy người nổi lên.  

 

Hải đảo Thiên Ngoại kia rốt cuộc trông như thế nào?  

 

Nghe nói có tồn tại thánh lực! Là thật hay giả đây?  

 

“Cẩn thận một chút!”  

 

Tần Ninh nheo mắt, nói: “Nếu gặp nguy hiểm thì nhất định phải nhớ kĩ, giữ mạng là quan trọng nhất, những thứ khác đều là thứ yếu thôi!”  

 

“Chỗ này không có đơn giản như vậy đâu!”  

 

Nghe thấy lời này, mấy người cũng trở nên cẩn thận hơn.  

 


Diệp Viên Viên mở miệng nói: “Biển Thiên Ngoại là một trong ngũ đại cấm địa, ngũ đại cấm địa này từ đâu mà ra vậy?”  

 

Tần Ninh do dự một chút, cuối cùng vẫn mở miệng nói.  

 

“Đại lục Vạn Thiên là nằm ở nền tảng của toàn bộ Thương Mang Vân Giới”.  

 

“Ngũ đại cấm địa trên thực tế…là năm thông đạo!”  

 

“Thông đạo?”  

 

Mọi người đều kinh ngạc.  

 

“Các ngươi bây giờ cũng đều đã là cảnh giới Quy Nhất và cảnh giới Thiên Nhân, biết một chút cũng không sao, nhớ lấy, không được để lọt ra ngoài!”  

 

Hiếm khi thấy Tần Ninh nghiêm túc như vậy, tất cả mọi người đều gật đầu.  

 

“Võ giả cảnh giới Vương Giả phi thăng, trên thực tế là thực lực mạnh đến mức nhất định sẽ bị lực của trời đất tiếp dẫn!”  

 

“Mà sức mạnh tiếp dẫn chính là đến từ ngũ đại cấm địa!”  

 

“Biển Thiên Ngoại, Huyền Thiên Sơn, Yêu Tháp Sơn, Tuyệt Mệnh Linh Cốc, Tuyết Vực Băng Nguyên!”  

 

“Năm chỗ này chứa tất cả trụ chống trời của đại lục Vạn Thiên!”  

 

“Là điểm nối liền của đại lục Vạn Thiên và sức mạnh của thế giới Cửu Thiên!”  

 

“Trên thực tế ở nơi này tìm được chỗ tu hành thích hợp thì lại càng dễ dàng thành Thánh!”  

 

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.  

 

Cấm địa! Lại là một nơi hóa Thánh?  

 

“Bảo sao ở đại lục Vạn Thiên người thành Thánh Nhân lại cực kỳ hiếm hoi, nói như vậy nếu không đi vào ngũ đại cấm địa thì Vương Giả sẽ không thể nào tấn thăng trở thành Thánh Nhân được?”  

 

“Cũng không phải là như vậy!”  

 

Tần Ninh cười cười nói: “Không có người thành Thánh đó là bởi vì bọn họ chỉ đạt được đến cấp bậc đó mà thôi!”  

 

Nghe đến lời này, mấy người cái hiểu cái không, gật đầu một cái.  

 

Trên mặt Tần Ninh lộ ra vẻ lúng túng, hình như mọi người nghe không hiểu thì phải?  

Bình Luận (0)
Comment