Phong Thần Châu

Chương 3493

 

Hơn nữa, bên trong sơn cốc luôn luôn truyền ra tiếng thú kêu! Điều này càng khiến Tần Ninh kinh ngạc.  

 

Ở đây nơi kỳ quái quá nhiều! Thú vật! Là linh thú?  

 

Huyền thú?  

 

Hay là... thánh thú?  

 

Chỉ là cảm thấy khí tức cũng không mạnh, cũng đều là cấp bậc Thiên Nhân.  

 

Nhưng sao có thể xuất hiện ở chỗ này?  

 

“Có phải là người của Thiên Đế các không?”  

 

Lý Nhàn Ngư mở miệng nói: “Người của Thiên Đế các giết lão tổ ta, hơn nữa ra tay với Vân Vương, hợp tác với Ma tộc tâm trái đất, sau lưng nói không chừng có người chống đỡ!”  

 

“Nếu không, Thiên Đế các đâu có xuất hiện nhiều Vương Giả như vậy?”  

 

Vương Giả ở Thiên Đế các quả thật không ít.  

 

Đế Lâm Thiên nhất định là cảnh giới Vương Giả, nói không chừng là cảnh giới Thiên Vương.  

 

Ngoài ra còn có bốn Vương.  

 

Đương nhiên trong bốn Vương, Tần Ninh đã giết hai người.  

 

Nhưng thực lực cho thấy đã có năm Vương rồi! Thực lực và nội tình không thấy bày ra?  

 

Không ai có thể nói được!   

 

Tần Ninh nghiêm túc nói: “Không phải là không có khả năng này”.  

 

“Nếu thật là Thiên Đế các, vậy ngược lại ta không lo lắng”.  

 

“Không phải sợ!”  

 

Nếu không phải là Thiên Đế các, mà là những người khác.   

 

Đại lục Vạn Thiên kia có phần nối liền hơn với thế giới Cửu Thiên.  

 

Đây là trái ngược lại quy tắc trời đất.  

 

Thế giới Cửu Thiên! Bây giờ như thế nào?  

 

Phải biết, ngoại trừ kiếp thứ nhất là Cửu U Đại Đế.  

 

Tám kiếp còn lại! Tần Ninh đều vượt qua trong thế giới Cửu Thiên! Ngự Thiên Thánh Tôn, Cuồng Vũ Thiên Đế, Thanh Vân Kiếm Đế, v.v… danh hiệu hùng mạnh tám đời còn lại toàn bộ đều ở trong thế giới Cửu Thiên.  

 

Nơi đó cố nhân của hắn nhiều hơn! Nếu thế giới Cửu Thiên xảy ra vấn đề gì, ngược lại khiến Tần Ninh càng thêm lo lắng.  

 

“Hả?”  

 

Tiến về phía trước, đột nhiên Tần Ninh dừng bước.  

 

“Sao vậy?”  

 

“Ngửi thấy mùi máu không?”  

 

Tần Ninh mở miệng.  

 

Mấy người đều lắc đầu.  

 

“Mùi vị của Huyết Viêm Linh Hoa!”  

 

Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Huyết Viêm Linh Hoa có thể nói là linh hoa luyện chế Vương Đan, hết sức trân quý!”  

 

“Hoa này lấy máu tươi tinh khiết nhất rót vào, điều kiện trưởng thành hết sức hà khắc!”  

 

“Cho nên đại lục Vạn Thiên gần như không tìm thấy”.  

 

Tần Ninh nói xong, hắn đi về phía trước.  

 

Xoay vòng, đi tới trước một sơn cốc.  

 

Bên trong sơn cốc, mùi máu tanh đậm đà tản ra.  

 

Chỉ là lúc này mấy người đều cảm nhận được.  

 

Mùi máu tanh đậm đà này không hề khiến người ta chán ghét, ngược lại khiến người ta cảm thấy thấm vào tâm hồn.  

 

Tần Ninh trực tiếp tiến vào bên trong sơn cốc.  

 

Đầy khắp núi đồi như biển hoa màu máu.  

 

Đám người Cốc Tân Nguyệt và Thạch Cảm Đương trợn tròn mắt.  

 

“Là thật!”  

 

Trong lòng Tần Ninh hơi kích động.  

 

“Cẩn thận chút, sư phụ!”  

 

Thạch Cảm Đương mở miệng nói: “Nói không chừng có huyền thú gì đó canh chừng đấy?”  

 

“Không đâu!”  

 

Tần Ninh lại chắc chắn nói.  

 

“Bản thân Huyết Viêm Linh Hoa chính là phòng thủ lớn nhất”.  

 

“Bất cứ sinh vật nào đến gần nơi này cũng sẽ bị nó nuốt khí huyết, trở thành chất dinh dưỡng của mình”.  

 

“Bên trong sơn cốc này, toàn bộ là Huyết Viêm Linh Hoa!”  

 

“Nhưng…”, Tần Ninh nhìn sơn cốc, cười nói: “Huyết Viêm Linh Hoa chân chính chỉ có một cây!”  

 

 


 

Bình Luận (0)
Comment