Phong Thần Châu

Chương 3525

 

Cho nên Vương Giả đối với Thiên Nhân trời sinh có áp chế.  

 

Mà cái gọi là cảnh giới Bán Vương chính là thời khắc ngưng tụ biển linh thức.  

 

Thời điểm này linh thức Bán Vương cũng mạnh hơn một nước so với Thiên Nhân thất bộ.  

 

Cường độ linh thức của Cốc Tân Nguyệt ở Thiên Nhân thất bộ, có thể lan truyền phạm vi đến chín vạn mét, có thể nói là vô cùng kinh khủng.  

 

Nhưng sự hội tụ của biển linh thức là đường kính vạn mét.  

 

Linh thức của Cốc Tân Nguyệt quá mạnh mẽ thì cần phải kìm lại, hội tụ biển linh thức sẽ vô cùng khó khăn.  

 

Nhưng lần này duy trì hơi thở Thánh Nhân lại khiến cho Cốc Tân Nguyệt trực tiếp vượt qua bước này.  

 

Trực tiếp Bán Vương! Linh thức dưới sự bao bọc của hơi thở của Thánh Nhân, bắt đầu thu nhỏ lại.  

 

Đây đã đang đi trên con đường xưng Vương rồi.  

 

Tần Ninh lẩm bẩm: “Cô ta vẫn thật tốt với nàng”.  

 

“Ai?”  

 

Cốc Tân Nguyệt sững sốt một chút, ngay sau đó kịp phản ứng, nhìn về phía Tần Ninh, lo lắng nói: “Cô ta lại đi ra rồi? Có phải làm chàng bị thương không?”  

 

“Sao có thể!”  

 

Dáng vẻ Tần Ninh tràn đầy tự tin, hắn cười nói: “Nàng sao có thể làm ta bị thương được? Nàng quên rằng ta chính là con của Thần Đế?”  

 

Một bên, Diệp Viên Viên che miệng cười khẽ.  

 

Đây là lần đầu tiên thấy Tần Ninh phồng má làm người mập (*).  

 

(*) phồng má làm người mập: ý chỉ sĩ diện mà làm những việc để thể hiện năng lực của mình.  

 

Nhưng có lẽ là Tần Ninh không muốn để cho Cốc Tân Nguyệt lo lắng mà thôi.  

 


“Cảnh giới Bán Vương, không tồi…”  

 

“Thời điểm cảnh giới Thiên Nhân, linh thức không ngừng tăng cường, mọi người cũng nói vạn mét là cực hạn, thực ra thì không phải vậy”.  

 

“Nàng bây giờ phạm vi linh thức chín vạn mét, muốn ngưng tụ biển linh thức thì khí hơn chút, nhưng một khi biển linh thức thành, biển linh thức đường kính vạn mét so với Vương Giả tầm thường mạnh không chỉ gấp ba lần”.  

 

Tần Ninh từ từ nói: “Cũng may biển linh thức giống như hồ, nàng hấp thu hơi thở Thánh Nhân thì cũng tương đường với hồ này, củng cố hàng rào, từng bước nén cái hàng rào này, ép đến vạn mét, Vương Giả sẽ thành!”   

 

“Ừ!”  

 

Cốc Tân Nguyệt cũng gật đầu một cái.  

 

Tần Ninh tiếp tục nói: “Viên Viên cũng không cần phải lo lắng, biển linh thức ba vạn mét của nàng vượt qua cảnh giới Thiên Nhân quá nhiều, chống lại Bán Vương cũng không sợ”.  

 

“Bây giờ không mạnh bằng cũng không sao. Sau khi tấn thăng lên Vương Giả, biển linh thức vẫn có thể đề thăng”.  

 

Lúc này Cốc Tân Nguyệt nói: “Biển linh thức là linh thức hội tụ, càng có lực tàn phá hơn!”  

 

“Biển linh thức Vương Giả càng rộng, uy lực càng mạnh?”  

 

“Phải cũng không phải!”  

 

Tần Ninh từ từ nói: “Phạm vi biển linh thức càng rộng, thực lực Vương Giả càng mạnh là thật, nhưng trong biển linh thức, cường độ linh thức cũng sẽ lột xác, cho nên kết hợp lại nói mới đúng”.  

 

“Biển linh thức càng rộng, cường độ linh thức càng cao, thực lực Vương Giả càng mạnh”.  

 

“Cấp bậc Thiên Vương, biển linh hải đạt đến đường kính mười vạn mét!”  

 

Mười vạn mét! Con số kinh khủng!  

 

“Ta nhớ chàng đã từng nói qua biển linh thức của chàng đã từng đến trăm vạn thước, vậy mà vẫn chưa đột phá Thiên Nhân?”  

 

“Cũng không phải là không đột phá, chỉ là không muốn đột phá mà thôi!”  

 

Tần Ninh cười nói: “Biển linh thức trăm vạn mét, là ta cố ý làm, hy vọng lấy được tấn thăng viên mãn nhất”.  

 

“Chỉ có điều lúc ấy lịch kiếp đến gần viên mãn, dù sao cũng chỉ là lịch kiếp đời thứ nhất, cho nên cũng từ bỏ rồi, trực tiếp lựa chọn tọa hóa, mở ra lịch kiếp đời thứ hai!”  

 

Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên đều gật đầu.  

 

Con đường võ đạo của Tần Ninh e răng là con đường võ đạo tốt nhất.  

 

Tần Ninh nắm rõ như lòng bàn tay đối với con đường của mình.  

 

Nên đi ra sao đi như thế nào, trong lòng hắn hoàn toàn hiểu! Điểm này người khác không thể so sánh! Dựa theo bản thân Tần Ninh là tích lũy chín đời chín kiếp.  

 

Hơn nữa hắn từng là Thần Đế vô địch của Thương Mang Vân Giới! Những điều này đều là trải qua quý báu của Tần Ninh.  

 

“Thương Mang Vân Giới, Cửu Thiên Vân Minh!”  

 

Diệp Viên Viên lẩm bẩm nói: “Nghe thì cũng rất xa…”  

 

 


 

Bình Luận (0)
Comment