Xa xa mấy chục thân ảnh hóa thành tàn ảnh phi như bay đến.
Những thân ảnh kia còn chưa tới liền bộc phát ra khí tức mạnh mẽ, trực tiếp ra tay công kích.
Từng người mặc áo xanh, tay cầm đao kiếm, sát khí lạnh thấu xương.
“Thánh Khôi!”
Ánh mắt Tần Ninh khẽ nhúc nhích.
“Thánh Khôi?”
Vạn Tử Vận chưa từng nghe qua.
Tần Ninh xâu xa nói: “Con rối do thân thể Thánh Nhân luyện chế, thân thể Thánh Nhân vốn hùng mạnh, thực lực chân chính của con rối này vượt xa Vương Giả, nhưng bị đưa xuống đây, thực lực giảm bớt nhiều mới là cấp bậc Thiên Nhân”.
Lời Tần Ninh vừa dứt, những con rối kia trong nháy mắt đánh tới.
Đao khí nở rộ.
“Đệ tử của Phong Lôi cung”.
Ánh mắt Tần Ninh híp lại.
Tuyết Kiêu Dung kinh ngạc nói: “Phong Lôi cung gì?”
“Phong Lôi Thánh Nhân của Phong Lôi cung đã gặp trước đây, xem ra vùng đất này là của Phong Lôi cung, bị người ta diệt môn, đệ tử luyện chế thành con rối, còn có người trực tiếp truyền xuống một khối đại lục, chỉ có điều đi đường tắt thời không tàn phá, hóa thành mười hòn hải đảo”.
Trong lòng Tần Ninh đã hiểu.
“Bút tích lớn quá, diệt một đại tông môn truyền xuống!”
“Ngược lại ta tò mò, đám Thánh Nhân sau lưng Thiên Đế các rốt cuộc là thần thánh phương nào!
Ma Quang tông?
Không thể nào! Ma Quang tông chỉ là thế lực một phe đất Vạn Thánh, một trong thất đại địa Thanh Châu thế giới Cửu Thiên, trong môn cho dù tồn tại Thánh Nhân cũng không có Thánh Nhân có bản lĩnh như vậy, có thể nghịch thiên mà làm.
Người sau lưng Ma Quang tông mới là nhân vật chính.