Phong Thần Châu

Chương 375



“Ngươi phải biết rằng, ta chỉ cần khiêu chiến toàn thắng các thiên tài đan thuật ở các quốc gia thì có thể tu hành Vô Thượng Đan Điển của Thánh Đan các ta.

Đến lúc đó, chắc chắn đan thuật có thể đứng vào hàng linh đan sư ngũ phẩm, trở thành người đầu tiên trong Thánh Đan các từ cổ chí kim.

“Làm hỏng kế hoạch của ta, lẽ nào ngươi không đáng chết sao?”  
Nghe vậy, Tần Ninh lại không hề tức giận.


“Ngươi không cần bày mưu tính kế ở đây, Thương Hư bị kẻ khác quấy nhiễu rồi, không thể giúp được ngươi đâu.

Hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi!”  
Thiên Sa Mạc chợt vụt qua, xông tới chém giết, hơi thở Linh Phách bá đạo lan tràn ra khắp nơi.

“Cảnh giới Linh Phách tầng 1, ngươi không phải là đối thủ của ta”.

Tần Ninh hừ lạnh nói: “Chưa nói đến ngươi, kể ca cha ngươi tới thì cũng chỉ có đường chết”.

“Nói khoác mà không biết ngượng!”  
Thiên Sa Mạc mang theo sát khí đằng đằng, bỗng chốc kiếm dài giết tới.

May mà căn phòng chỉ lớn khoảng 100 mét vuông nên giữa hai người không có chỗ mà xoay quanh.

Sắc mặt Tần Ninh không thay đổi.


Lúc này, bàn tay hắn dần tỏa ra một ánh sáng màu đen nhạt.

Ánh sáng màu đen vừa hiện ra đã ngưng tụ thành một thanh kiếm sắc bén.

“Kiếm âm, chém!”  
Một kiếm chém ra, khiến hơi thở âm sát điên cuồng lan tràn.

Trong khoảnh khắc này, Thiên Sa Mạc chỉ cảm thấy, hình như trong cơ thể phải chịu một sức mạnh u ám áp chế.

Kiếm âm kia đen xì, căn bản không thể nhìn ra là do chất liệu gì ngưng tụ mà thành, không chỉ đơn giản là linh khí.

“Đáng chết!”  
Cánh tay cầm kiếm lúc này có thể cảm nhận được một sức mạnh dị thường tấn công, khiến hắn ta không thể nào đối kháng.


Đây là sức mạnh cổ quái gì vậy?  
Hắn ta chính là cảnh giới Linh Phách, trong cơ thể đã sinh ra linh phách khiến linh trí của võ giả có sự nâng cấp cực lớn.

Kiếm âm trong tay đâm thẳng vào lồng ngực của Thiên Sa Mạc, máu tươi phun ra ồng ộc.

Phụp một tiếng, thân thể của Thiên Sa Mạc ngã đổ xuống mặt đất.

“Công tử!”  
“Công tử!”, hai bóng người yêu kiều xông vào trong phòng, chính là Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.

.


Bình Luận (0)
Comment