Phong Thần Châu

Chương 4110

 

Tần Ninh phất phất tay nói: "Ngươi và Sương Nhi là được rồi".  

 

"Tiểu tử nhà ngươi mà không lấy hạng nhất về thì ta chơi chết ngươi!"  

 

"Sao có thể chứ!", Thạch Cảm Đương cười hì hì: "Mấy tháng này sư tôn hao tâm tổn trí dạy bảo cho con, con kiểu gì cũng phải giúp sư tôn tăng thêm thể diện".  

 

"Đừng làm cho ta mất thể diện là ta đã mừng lắm rồi".  

 

Tần Ninh thản nhiên nói.  

 

"Ngươi mấy ngày nay dựa theo danh sách này đi tìm hiểu hai mươi bốn người của Thanh Long Bảng mà ở Địa Thánh tam phách, nói không chừng còn có kẻ nào đến Địa Thánh tứ phách rồi, như thế ngươi cũng khó đánh".  

 

"Ta cùng Sương Nhi ra ngoài đi dạo một chút!"  

 

Tần Ninh đứng dậy rồi đi ra ngoài.  

 

Thạch Cảm Đương nhìn hướng hai người rời đi, lắc đầu.  

 

Dương Tam Tuần giờ phút này cũng đã đến, nhịn không được nói: "Thạch sư đệ, Tần sư đệ cùng Vân sư muội đâu?"  

 

"Ra ngoài hẹn hò rồi!"  

 

“Hẹn hò..."  

 

Dương Tam Tuần ngẩn người, lập tức nói: "Lần này, hai mươi bốn vị đệ tử trong Thanh Long Bảng đều xuất hiện, cũng có tin tức kỹ càng hơn".  

 

"Ta muốn cho Tần sư đệ xem..."  

 

"Không cần".  

 

Thạch Cảm Đương giờ phút này lại khoát tay nói: "Cho ta xem một chút là được".  

 

"Hả?"  

 

"Hả cái gì mà hả!", Thạch Cảm Đương nghiễm nhiên nói: "Sư tôn ta nói rồi, nếu không được hạng nhất thì sẽ lột da ta".  

 

"..."  

 

Thạch Cảm Đương lấy danh sách đi, Dương Tam Tuần sững sờ tại chỗ.  

 

Tần Ninh... Thật sự không có ý định tham gia sao?  

 

Vậy hắn tới làm gì?  

 

Dương Tam Tuần giờ phút này không hiểu gì.  

 

...  

 

Thành Thiên Hạc!  

 

Nội thành là địa bàn Thiên Hạc lâu, chiếm diện tích khá rộng.  

 

Ngoại thành thì là thành trì thật sự.  

 

Trong thành có hơn trăm vạn dân cư trú.  

 

Mà những đồ vật võ giả trong Thiên Hạc lâu cần thì đều mua ở ngoại thành Thiên Hạc...  

 

Giờ này khắc này, hai thân ảnh, ra nội thành, đi tới ngoại thành.  

 

"Công tử là muốn làm gì thế?", Vân Sương Nhi tò mò hỏi.  

 

Vân Sương Nhi hôm nay mặc váy dài màu xanh, dáng người xinh đẹp nhìn vô cùng động lòng người, trên mặt được che bởi một mảnh lụa mỏng.  

 

Đành chịu thôi, trên đường có quá người nhìn vào cô ấy.  

 

"Đã bảo đừng gọi ta là công tử mà, gọi ta là phu quân xem nào?", Tần Ninh cười nói.  

 

"Hứ!"  

 

Vân Sương Nhi lại là xì một tiếng, nói: "Vậy ta gọi chàng là Tần Ninh!"  

 

"Gọi ta là Ninh ca ca có phải là hay không..."  

 

"Ninh ca ca khó nghe quá đấy? Hai chúng ta cũng đâu phải trẻ con ba tuổi", Vân Sương Nhi phản bác.  

 

Tần Ninh cười, nắm chặt bàn tay Vân Sương Nhi, hai người đi trên đường khiến cho không ít người chú ý tới.  

 

Cho dù Vân Sương Nhi che mặt nhưng cũng có thể thấy được dáng người uyển chuyển của cô ấy, mà như vậy thì chắc chắn sẽ không phải người xấu xí.  

 

Gương mặt bí ẩn lại khiến người ta càng thêm tò mò.  

 

"Lần này đến là vì chuyện Thương Long điện cấu kết với Ma tộc, chứng cứ cụ thể chỉ là lần trước phát hiện hai tên đệ tử Thương Long điện sau khi bị giết thì có Tịnh Ma Châu Đan xuất hiện, chắc hẳn là Ma tộc".  

 


"Chân thân của Diệp Chi Vấn không ở Hạ Tam Thiên, thế nhưng y có bao nhiêu phân thân ở Hạ Tam Thiên thì ta sẽ làm thịt bấy nhiêu".  

 

Vân Sương Nhi dần dần hiểu rõ.  

"Còn về việc ra ngoài..." 

Bình Luận (0)
Comment