Phong Thần Châu

Chương 4378



Thất phẩm so với nhất phẩm là đã nhân lên không biết bao nhiêu lần.  

 

Tần Ninh tính dùng thực lực Thiên Thánh nhất phẩm để chống lại hai vị Thiên Thánh thất phẩm, quả thực là người si nói mộng.  

 

Xảo Vân nắm chặt một tay, vung thẳng ra một quyền.  

 

Một quyền này đủ để lấy mạng Tần Ninh!  

 

Oanh...   

 

Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.  

 

Lôi phong! Giáng lâm.  

 

Tần Ninh ném ra một quyền, sấm sét biến thành sơn phong rớt xuống thẳng tắp.  

 

Tiếng nổ ầm ầm tiếng truyền ra, Xảo Vân giờ phút này hơi ngưng lại.  

 

Rõ ràng là đòn tấn công này đã bị ngăn lại.  

 

Mà tới lúc này, Xảo Vân đã nhìn Tần Ninh với sắc mặt thận trọng.  

 

Sau cú va chạm vừa rồi, ả cảm nhận được rõ ràng sức mạnh trong cơ thể xuất hiện một chút dao động.  

 

Đúng là bị thánh lực và hồn phách lực do Tần Ninh dẫn ra làm cho run rẩy.  

 

Đó là chuyện không thể.  

 

Sức mạnh hồn phách của ả đã vượt xa Tần Ninh.  

 

Mạc Thanh Cốc cũng phải nhíu mày.  

 

"Xảo Vân, đừng chủ quan".  

 

Mạc Thanh Cốc mở miệng nói: "Kẻ này không phải người ngu, có dũng khí đối kháng hai người chúng ta e là cũng có chút bản lĩnh".  

 

"Có bản lĩnh thì sao?"  

 

Xảo Vân khẽ nói: "Thất phẩm mà không giết chết được nhất phẩm thì ta tự sát cho xong".  

 

Xảo Vân hừ lạnh một tiếng rồi giết ra.  

 

"Toái Ngọc Thánh Quyền!"  

 

Ả đấm ra một quyền, không khí bốn phía đều bị nghiền ép, bị đánh nát.  

 

Thánh quyền công kích ra, lực bộc phát vô cùng mạnh mẽ.  

 

Thấy cảnh này, Tần Ninh chỉ cười nhạt.  

 

Sấm sét đang ngưng tụ trên bầu trời vẫn chưa tiêu tan.  

 

"Cho ta mượn dùng một lát!"  

 

Tần Ninh lại bước ra một bước, ngón tay nhẹ nhàng điểm ra.  

 

Ở đầu ngón tay hiện ra ánh sáng xanh, thậm chí còn có tiếng sấm rền truyền ra.  

 

Đoạt Phách Lôi Quyết - lôi chỉ.  

 

Một chỉ điểm ra, sấm sét gào thét.  

 

Tiếng nổ đùng đoàng vang lên.  

 

Lôi chỉ trực tiếp chỉ về phía quyền ngân.  

 

Một tiếng nổ ầm ầm vang lên.  

 

Lôi chỉ bị đánh tan trong nháy mắt.  

 

Xảo Vân lạnh lùng mỉm cười.  

 

Nhưng ngay lúc này, Tần Ninh lại khẽ nhếch miệng, cười nói: "Ngươi xong đời rồi!"  

 

Xảo Vân chỉ vừa mới mỉm cười.  

 

Nhưng ngay sau một khắc, Xảo Vân liền tái mặt.  

 

"Cẩn thận".  

 

Mà giờ khắc này, Mạc Thanh Cốc cũng quát khẽ, muốn bước lên trước.  

 

Nhưng cũng đã muộn.  

 

Oanh...   

 

Trong khoảnh khắc ấy, ở phía đường chân trời có một trụ sấm sét cỡ trăm trượng ầm ầm xuất hiện rồi đánh thẳng xuống dưới.  

 

Trụ sét này giống như trụ thiên địa, lúc này rơi xuống thẳng tắp, phóng ra một khí tức mang tính chất huỷ diệt.  


 

Khu vực ở đường kính trăm mét đã hoàn toàn biến thành lôi trận.  

 

Mà khi Mạc Thanh Cốc tới gần biên giới, thò tay ra dò xét thì vội vàng lùi về, nhưng bàn tay cũng đã chảy đầm đìa máu.  

Bình Luận (0)
Comment