Phong Thần Châu

Chương 4443

 “Trăm nghe không bằng mắt thấy, trẻ tuổi như thể này mà đã có thủ đoạn như vậy, dần dần thống nhất cả Thanh Châu, quả nhiên là người không tầm thường”.  

 

Yến Vinh cười ha ha nói.  

 

“Chúng ta đã xuống dưới rồi, có thể trả phu nhân lại cho ta chưa?”  

 

Nghe được những lời này, Yến Vinh cười lớn, ông ta nhìn về Tiên Nhân, cũng không nóng vội.  

 

Nhưng mà lúc này, Dương Thanh Vân và Thạch Cảm Đương rõ ràng nhìn thấy được, trong ánh mắt Yến Vinh nhìn Tiên Nhân có một loại khát vọng.  

 

Sắc mặt Dương Thanh Vân lập tức trở nên khó coi.  

 

Thạch Cảm Đương cũng vô cùng tức giận.  

 

“Hai vị sốt ruột gì chứ?”  

 

Yến Vinh cười nói: “Lần này ta đến đây, là vì muốn nói chuyện hợp tác với các ngươi”.  

 

“Dương Thanh Vân, Thanh Minh của ngươi rất có tiềm lực, Yến gia chúng ta có thể ở sau lưng trợ giúp ngươi, phát triển Thanh Minh, thống nhất Thanh Châu”.  

 

“Sau này, ngươi phải nghe lệnh Yến gia chúng ta”.  

 

“Yên tâm, ta sẽ không bạc đãi ngươi”.  

 

Nghe được những lời này, Thạch Cảm Đương cười nhạo nói: “Yến gia rất giỏi sao?”  

 

“Nhóc con, chú ý thái độ của ngươi”, Yến Bắc Phong hừ một tiếng rồi nói.  

 

Dương Thanh Vân giữ chặt Thạch Cảm Đương, hắn ta nhìn về phía hai phụ tử Yến Vinh, Yến Bắc Phong, nói: “Nếu như Yến gia muốn thống nhất Thanh Châu thì dựa vào tai mắt của Thanh Minh, chúng ta có thể bàn bạc thêm, Dương Thanh Vân ta không phải là người không biết thức thời”.  

 

“Nhưng mà, phu nhân của ta…vẫn xin trả lại cho ta!”  

 

“Nói như vậy tức là Dương minh chủ đồng ý rồi?”, Yến Vinh mỉm cười nói: “Một khi đã như vậy thì không còn gì có thể tốt hơn”.  

 

“Ta có thể đồng ý, nhưng mà phải trả phu nhân lại cho ta”.  

 

Dương Thanh Vân nói tiếp.  

 

Hắn ta chưa từng rời khỏi Thanh Châu, không theo Tần Ninh tiến vào dãy núi Thánh Thú chính là vì chờ đợi Tiên Nhân phi thăng.  

 

Tiên Nhân đã làm bạn với hắn ta mấy vạn năm, nàng ấy có vị trí vô cùng quan trọng trong lòng hắn ta.  

 

Giờ phút này, sao Yến Vinh có thể không nhìn ra điểm này?  

 

“Chuyện này, không vội…”  

 


Yến Vinh khẽ cười nói: “Nếu như đã đồng ý rồi thì dù sao ngươi cũng phải làm cho ta tin tưởng chứ? Ta cũng nhìn ra được, ngươi có tình cảm sâu đậm với phu nhân ngươi”.  

 

“Thế này đi!”  

 

Yến Vinh nhìn về phía Dương Thanh Vân, mỉm cười nói: “Tiếp theo, Yến gia ta sẽ phái mấy người cảnh giới Thiên Thánh đến, giúp ngươi thống nhất Thanh Minh, đến lúc đó, sau khi ngươi đã thống nhất Thanh Châu rồi thì ngươi và phu nhân của ngươi sẽ được đoàn tụ!”  

 

“Còn bây giờ…phu nhân của ngươi, trước hết ta cứ mang về Yến gia, cô ta sẽ được chăm sóc tốt!”  

 

Nói đến đây, ánh mắt Yến Vinh hiện lên một tia nóng rực.  

 

“Con mẹ nó!”  

 

Thạch Cảm Đương nghe vậy thì mắng lại: “Chơi chúng ta phải không?”  

 

“Mang người đi?”  

 

“Nhìn vào ánh mắt này của ngươi, nói không chừng sau khi Dương Thanh Vân đuổi đến, hắn ta còn có thể có thêm một đứa con không biết ở đâu ra!”  

 

Nghe được những lời này, sắc mặt Dương Thanh Vân trở nên kỳ lạ.  

 

Thạch Cảm Đương nói xong thì phẫn nộ quát: “Cướp người, đi!”  

 

Ngay lập tức, tám cái đầu của Cửu Anh đánh về bốn phía.  

 

Ầm…  


 

Dương Thanh Vân ôm lấy phu nhân, không nói hai lời, nhảy lên thân thể Cửu Anh.  

 

“Chạy trốn!”  

Bình Luận (0)
Comment