Phong Thần Châu

Chương 4479

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

 Thánh quốc Đại Tề, vị thánh chủ tiền nhiệm.  

 

Nghe nói người nọ đã qua đời.  

 

Tuy phần lớn võ giả trong các Châu không tin điều đó, thậm chí còn có một vài vị Thánh Vương đã đi thăm dò tin tức, nhưng Tề Phi Vân vẫn chưa từng ra mặt.  

 

Thế nhưng hôm nay...  

 

Vì Tần Ninh, không tiếc lặn lội đường xa đi đến Yến Châu.  

 

Hơn nữa, lão ta còn rất khiêm nhường, kính nể hắn!  

 

Đây mới là điều khó tin nhất.  

 

Một người tốn hàng vạn năm để người đời nghĩ rằng mình đã qua đời, mà hiện tại cũng bởi vì một người khác mà không tiếc bại lộ thân phận.  

 

Hơn nữa, điều quan trọng là, thân phận hai người họ thấy sao cũng đều hơi ngược!  

 

Tề Phi Vân vốn là một vị Thánh Vương, cớ sao lại làm thế? Sao lại kính cẩn trước một tên Thiên Thánh như vậy chứ?  

 

Tề Phi Vân mở miệng nói: "Tộc trưởng Yến Thần, Tần tiên sinh chính là khách quý của thánh quốc Đại tề chúng ta, chuyện của Tần tiên sinh chính là chuyện của Thánh quốc".  

 

"Chúng ta có ý tốt, hy vọng Yến gia có thể chấp nhận lời đề nghị của Tần tiên sinh, nếu không... E rằng Yến gia phải trả một cái giá không nhỏ!"  

 

"Tề Phi Vân!", đại trưởng lão Yến Bắc Phong quát lên: "Ngươi có ý gì? Đe dọa Yến gia chúng ta sao? Ngươi muốn châm ngòi chiến tranh giữa thánh quốc Đại tề và Yến gia sao?"  

 

"Nếu Yến gia các ngươi không chấp thuận, thì cho dù có châm ngòi chiến tranh, Đại Tề ta chiến tới cùng!", Tề Phi Vân vô cùng bình tĩnh nói.  

 

Cái gì chứ!  

 

Vừa thốt ra câu đó, tất cả mọi người đều sợ đến ngây người.  

 

Tề Phi Vân thế mà lại vì Tần Ninh, cứng đối cứng với Yến gia sao?  

 

Đây... Đâu phải chỉ là ngoài sức tưởng tượng không đâu!  

 

"Tề Phi Vân, ngươi có thể đại diện cho Đại Tề sao? Đại Tề hiện tại là do Thánh Chủ Tề Hạo làm chủ đấy!"  

 

Yến Thần nói thẳng ra.  

 

Tuy hắn ta không biết Tề Phi Vân có quan hệ gì với Tần Ninh.  

 

Có vẻ như, cả hai người có mối quan hệ gì đó, có lẽ Tề Phi Vận nợ cha chú Tần Ninh ân tình gì đó, nên hôm nay mới đến đây mà thôi.  

 

Hắn ta không tin, Đại Tề sẽ vì một tên Tần Ninh mà xảy ra chiến tranh với Yến gia.  

 

"Lời của cha ta tất nhiên là đại diện cho lời nói của thánh quốc Đại Tề rồi".  

 

Đúng lúc đó, một giọng nói bỗng truyền đến.  

 

Thánh Chủ Tề Hạo!  

 

Đã đến rồi!  

 

Tề Hạo xuất hiện, đầu tiên lại hành lễ với Tần Ninh, rồi mới xoay qua kính chào phụ thân mình.  

 

Thánh Chủ Tề Hạo nhìn về phía Yến Thần, mỉm cười nói: "Yến Thần, ngươi và ta đều là thiên kiêu cùng thời, ta giờ là Thánh Chủ của Đại Tề, ta khuyên ngươi một câu, chớ nên... tự tìm đường chết!"  

 

Ngay bây giờ, không khí trước cửa Yến phủ vô cùng áp lực.  

 

Đây là sao vậy chứ?  

 

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?  

 

Đại Tề lại vì một tên Tần Ninh, thế mà cựu thánh chủ tới, lão thánh chủ xuất hiện.  

 

Thật không thể tin được!  

 

Ánh mắt Yến Thần âm u đầy bão tố.  

 

"Tộc trưởng!"  

 

Tứ trưởng lão Yến Vân Hiên quát lên: "Đánh thì đánh, sợ gì chứ? Hôm nay vì tên này mà ra chuyện, nếu giờ chúng ta khiếp nhược, chẳng khác nào Yến gia chúng ta sợ hãi Đại Tề, Yến gia sẽ là trò cười lưu truyền vạn năm đấy!"  

 

 

chapter content


 

Bình Luận (0)
Comment