*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cho dù Vô Thượng Thần Đế có đến mấy người con trai, nhưng người làm ông cảm thấy yên tâm nhất vẫn là đứa con trai này, những đứa con khác của ông… Ừ thì… cũng không được bình thường cho lắm.
Đừng nói là đem Cửu Thiên Vân Minh giao cho mấy đứa con trai kia, cho dù là phân chia một thế giới cho bọn họ đi quản lý, thì cuối cùng bọn họ cũng sẽ quậy cho gà bay chó sủa mà thôi!
Mục Huyền Thần…
Mục Huyền Phong…
Mục Vũ Yên…
Tính cách của mấy thằng nhóc này đều là kiểu ta thấy được thì ta làm ngay.
“Cụ thể như thế nào thì ta không biết rõ ràng lắm, nhưng nếu có thể gặp được Ninh Nhi trước, ta nghĩ ta có thể nhắc nhở nó một chút! Kẻ phá hư chín đời hoàn hảo của nó, khiến cho nó không thể trở về, chắc chắn là những thế lực bên ngoài đang bắt đầu hành động!”
“Hơn nữa, cái thằng nhóc này, làm mẹ nó ta còn phải đi nhắc nhở nó là ở nhà có vợ đẹp, không thể đi trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài giống như cha nó được…”
Tạ Y Tuyền vội vàng nói: “Không sao đâu mẹ, Tần Ninh, chàng ấy lịch kiếp khó khăn, nếu có cô gái nào chịu làm bạn với chàng thì cũng không thể phụ lòng người ta được!”
“Nó dám sao!”
Tần Mộng Dao cười nói: “Được rồi, việc của Cửu Thiên Vân Minh quá nhiều, ta đi trước đã, con có rảnh thì nhớ qua chỗ ta chơi!”
“Dạ!”
Sau khi Tần Mộng Dao rời đi, Tạ Y Tuyền đứng lặng ở chỗ cũ, sau đó cô ấy tự thầm thì một mình: “Phu quân thân yêu của ta… Tốt nhất là chàng đừng nên trêu hoa ghẹo nguyệt, nếu không e rằng… sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ này đó!”
…
Cách vài thế giới, ở một nơi xa xôi, Tần Ninh ở trong Ám Thiên Cốc, thân thể bỗng nhiên run lên, ngũ tạng lục phủ đều lạnh như băng, hồn phách giống như sắp thoát ra ngoài, hắn bỗng tỉnh dậy từ trong mộng.
“Làm sao vậy?”
Lúc này, Vân Sương Nhi đi vào trong phòng, lo lắng hỏi.
“Không sao đâu, không sao đâu…”, Tần Ninh lắc đầu, hắn nói: “Ta cứ có cảm giác như mình đang bị người khác yểm bùa vậy, bỗng nhiên tỉnh lại!”
Vân Sương Nhi đi tới trước giường, cô ấy nhìn về phía Tần Ninh, mỉm cười nói: “Theo ta thấy là do chàng rảnh rỗi không có việc gì làm thì có!”
“Hơn một năm trôi qua, chàng vẫn chỉ là Thiên Thánh nhất phẩm, thực lực không hề có dấu hiệu tăng trưởng!”
Từ lần thăng cấp trước tới nay đã là gần một năm trời.
Trong khoảng thời gian một năm qua, bên trong thánh vực Thiên Hồng vô cùng yên bình.
Chỉ có điều bên trong Thánh Thú tông lại không được yên tĩnh cho lắm.
Nửa năm trước, bốn vị đệ tử của Thánh Thú tông xuất quan cùng một lúc.
Nhan Như Họa từ Thiên Thánh nhất phẩm thăng cấp thành Thiên Thánh tứ phẩm.
Tấn Triết từ Thiên Thánh tam phẩm đạt tới cảnh giới Thiên Thánh thất phẩm.
Giản Bác trực tiếp tiến vào cảnh giới Thiên Thánh thập phẩm.
Còn Địch Nguyên, sau khi hấp thu một lượng lớn khí thánh linh, hắn ta sắp phải đột phá cảnh giới, cho nên vẫn chưa thể xuất quan, vẫn còn đang bế quan.
Mà một tháng trước, hai người Dương Thanh Vân và Tiên Nhân cũng đã có thể xuất quan rồi.
Cuối cùng thì Dương Thanh Vân cũng đã bước vào cảnh giới Thiên Thánh nhất phẩm, xem như đã có được một bước tiến lớn.