*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lúc này, Xích Vũ Thiên Phong Điêu rơi xuống bên vai Tần Ninh, híp mắt.
Nhóm Dịch Bình Xuyên, Địch Nguyên, Tấn Triết, Giản Bác, Nhan Như Họa thì đều đi hỗ trợ.
Thánh Chủ Tề Hạo cũng kéo theo Tề Quân Vệ của Đại Tề đi phụ giúp...
Kiếp nạn lần này đúng là đả kích đối với Cửu U đài!
Lúc này, Tần Ninh đứng trên đỉnh núi, nhìn bốn phía, lẩm bâm: "Ma tộc... đã ngày một gần hơn rồi..."
Trên đại lục Vạn Thiên, Ma tộc chỉ sống tạm bợ.
Ẩn náu dưới lòng đất, duy trì chút hơi tàn, mê hoặc lòng người để khống chế đại lục Vạn Thiên.
Nhưng ở Hạ Tam Thiên này, tứ tộc Huyết Ma, Mị Ma, Viêm Ma, Dạ Ma thì lại trù tính đại kế, thậm chí còn trực tiếp ra tay.
So với ở đại lục Vạn Thiên, thủ đoạn của chúng càng trực diện hơn.
Đối với Tần Ninh, đây không phải một dấu hiệu tốt.
Khi đẳng cấp của Ma tộc nâng cao thì ý niệm chiếm cứ ngàn vạn giới trong Thương Mang Vân Giới càng thêm mãnh liệt!
Vậy Trung Tam Thiên thì sao?
Và cả Thượng Tam Thiên nữa?
Nhưng dù sao cũng cần giải quyết phiền phức trước mắt đã.
Có lẽ nên chọn thời gian nào đó để đi tìm Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo.
Hai vị đồ đệ này cũng ở trong Hạ Tam Thiên.
Còn mấy đồ đệ trong Trung Tam Thiên và Thượng Tam Thiên thì hắn cũng chỉ mong bọn họ đáng tin cậy một chút, đừng như Ôn Hiến Chi...
Nhắc đến Ôn Hiến Chi...
Tần Ninh ban đầu còn cho là Ôn Hiến Chi có lẽ đã thành Thánh Đế.
Nhưng mà hiện tại... cái tên này có đến tám phần là không thành Thánh Đế được.
Đây cũng không phải một chuyện tốt.
Tần Ninh nhìn sang đám Giản Bác, Địch Nguyên.
Bọn họ đang lôi kéo Dịch Bình Xuyên như muốn nói điều gì.
Bên trong Cửu U đài, hoàng hôn dần buông xuống, nhưng mọi người vẫn không hề ngơi tay.
Ban đêm, sao giăng đầy trời.
Tần Ninh ngồi trong một tòa lầu các.
Đây là khu vực trung tâm của Cửu U đài, trận giao chiến trước đó rất ít gây thương tổn đến trận pháp nơi đây, gần như là hoàn hảo không chút tổn hại.
Tần Ninh ngồi bên trong tu hành.
Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên ngồi ở gian ngoài.
"Tần Ninh nói cô có thiên phú tốt hơn ta nhiều, công nhận là thế thật, ta phải dựa vào chàng giúp đỡ thì mới lên đến Thiên Thánh tam phẩm, mà cô đã là Thiên Thánh tứ phẩm rồi!"
Vân Sương Nhi hâm mộ.
Diệp Viên Viên chỉ nói: "Nhưng những năm qua ta chịu không ít khổ đâu..."
Hai người gặp lại, dĩ nhiên có rất nhiều chuyện để nói.
Mà lúc này, ở bên ngoài lầu các, Xích Vũ Thiên Phong Điêu đang cảnh giác nhìn xung quanh.
Tựa như chỉ cần có người xông vào thì nó sẽ phát hiện ra ngay vậy.
Mà phía trước lầu các có một bóng người đứng yên không nhúc nhích.
Là Tề Phi Vân!
Tề Phi Vân nhận được tin thì lập tức chạy như bay tới.
Nhưng khi đến nơi thì mọi chuyện cũng đã được giải quyết.
Tề Phi Vân lúc này không dám làm phiền Tần Ninh mà đứng yên trong bóng tối như một hộ vệ.