*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Sau đó, Tần Ninh nói tiếp: “Dịch Bình Xuyên, Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa, năm người các ngươi tiến vào năm đầm đó!”
“Tề Hành, Tề Hoàn”.
“U Phần”.
“Ba người các ngươi tiến vào đầm cuối cùng”.
Mười bốn đầm nước được Tần Ninh phân chia.
Ba người Tề Hành, Tề Hoàn, U Phần lại hơi thộn mặt.
Bọn họ cũng có phần ư?
“Tần tiên sinh bảo các ngươi đi kìa, mau đi đi”, Tề Hạo thúc giục nói.
Ông ta không ngờ Tần Ninh lại giữ một đầm cho hai nhi tử của ông ta.
U Phần cũng đi lên.
Mười bốn người cùng tiến vào trong mười bốn đầm nước.
Lúc này thánh văn trong hai tay Tần Ninh dường như hoàn toàn liên kết với mười bốn đầm nước.
“Chuẩn bị xong rồi!”
Tần Ninh lên tiếng nói: “Vậy thì bắt đầu”.
Vù vù vù…
Đúng lúc Tần Ninh vừa dứt lời, xung quanh một tràng tiếng phá vỡ không trung đột ngột vang lên.
Hai mươi mấy bóng hình đi đến vào lúc này.
“Các vị, khoan đã”.
Lúc này một ông lão dẫn đầu mỉm cười lên tiếng nói.
Nhìn thấy người dẫn đầu đó, hai người Hạo Thiên và Y Linh Chỉ đều đi ra.
“Cầm Thiên Thánh Vương!”
Hạo Thiên nói thẳng: “Ngươi đến đây làm gì?”
Cầm Thiên Thánh Vương.
Cũng có danh tiếng vang dội trong cảnh giới Thánh Vương của Thánh Vực Thiên Hồng.
Cảnh giới Thánh Vương cửu hiền.
Với thực lực của hắn chắc chắn có thể tự sáng lập ra môn phái, trở thành bá chủ một phương.
Nhưng con người hắn lại thích tiêu dao tự tại.
Vì thực lực cường mạnh nên các phương đều kiêng sợ hắn.
“Hạo Thiên tông chủ”.
Lúc này cũng có mấy vị Thánh Vương đứng bên cạnh Cầm Thiên Thánh Vương.