“Chỉ là Diệp Nam Hiên của thánh vực Đại Võ và sư tôn của hắn ta là Cuồng Võ Thiên Đế luôn thích đi khiêu chiến người khác, thực lực mạnh mẽ, liên tiếp đánh bại mấy vị Thánh Đế, hiện tại đang nhắm vào các chủ nhà ta, giao thủ mấy lần đều bất phân thắng bại... cho nên liên tục không tha cho các chủ nhà chúng ta!”
Cuồng Võ Thiên Đế!
Diệp Nam Hiên!
Ôn Hiến Chi lại nói: “Các chủ nhà ngươi cũng quen vị này sao? Phong huynh, lần này thoát nạn, chúng ta đi theo ngươi đến thánh vực Thiên Kiếm nhé?”
“Đến lúc ấy, giới thiệu các chủ nhà các ngươi cho chúng ta làm quen với, rồi lại giới thiệu cho chúng ta làm quen với Diệp Nam Hiên. Nghe nói Diệp Nam Hiên vô cùng bá khí, Ôn Hiến Chi ta vô cùng khâm phục hắn ta”.
Tần Ninh nghe vậy thì sắc mặt quái lạ nhìn Ôn Hiến Chi.
Khâm phục?
“Ngươi đang mê sảng đấy à?”
Ôn Hiến Chi nghe vậy thì mặc kệ, cười haha: “Sư tôn, hai người này vô cùng mạnh mẽ, mặc dù con lớn hơn họ, lại không mạnh bằng họ, nhưng con vẫn muốn khom người để khâm phục bọn họ!”
“Ờ...”