“Tần công tử có vẻ rất hiểu về đại nhân nhà ta?”
Phong Vô Tình lại truyền âm nói: “Dường như Tần công tử không hề e ngại gì uy danh của đại nhân nhà ta”.
“E ngại à...”
Tần Ninh do dự một lúc rồi đáp: “Nếu là e ngại thì cũng là Lý Huyền Đạo e ngại ta chứ”.
“Kiếm này là Thánh Kiếm Phong Tình, bên trong có phong cấm thánh văn, là phong cấm do Thanh Vân Kiếm Đế năm đó để lại, có tổng cộng chín mươi chín kiếm khí. Thực ra hồi đó Thanh Vân Kiếm Đế để lại kiếm cho Lý Huyền Đạo là vì để sau này Lý Huyền Đạo mạnh lên thì có thể lĩnh ngộ được chín mươi chín loại kiếm ý bên trong chín mươi chín kiếm khí đó”.
“Xem ra hiện nay Lý Huyền Đạo đã hoàn toàn lĩnh ngộ được, truyền kiếm này lại cho ngươi, và để lại một kiếm khí cho ngươi, nhưng ta lại lỡ dùng nó...”
“Khiếm khí này với kẻ mạnh thì là lĩnh ngộ, nhưng với kẻ yếu thì hoàn toàn là chém giết”.
Phong Vô Tình nghe vậy thì kinh ngạc vô cùng.
Sao Tần Ninh lại biết?
Phong Vô Tình hỏi: “Sao Tần công tử lại biết những điều này?”