“Ta không nhiều lời với các ngươi nữa, dù sao thì ta cũng rất thích đứa nhỏ Tiên Hàm kia, rất xứng đôi với Ngạo Tuyết, về sau, ai dám can thiệp vào chuyện tình của hai người bọn họ, Giang Tĩnh ta sẽ đánh chết kẻ đó!”
Lời này vừa nói ra, hai người Giang Hoàng Vĩ và Giang Khôn đều dựng râu trừng mắt.
“Chúng ta can thiệp, ngươi cũng đánh?”
“Đánh!”
Giang Tĩnh không chút nhượng bộ: “Đừng nói là hai người các ngươi, cho dù là Giang Vũ lão tổ can thiệp ta cũng sẽ đánh!”
“Ngươi…”
“Lão tam, ngươi điên rồi!”
Giang Hoành Vĩ và Giang Khôn vô cùng tức giận.
Giang Tĩnh vung tay áo lên, nhìn mấy người bọn họ nói: “Chuyện thứ nhất, những dược liệu được ghi trên danh sách kia, trong vòng nửa tháng phải chuẩn bị tốt cho ta, nếu như thiếu một thứ thì Giang Hồng Nhạc, ngươi cứ chờ bị đánh đi!”
“Chuyện thứ hai, chuyện tình của Giang Ngạo Tuyết và Tiên Hàm, ai dám cản trở thì chính là đang đánh vào mặt của Giang Tĩnh ta đây, ta nhất định sẽ không khoan dung, bốn người các ngươi cũng không ngoại lệ”.