“Đã nói Thiên Vũ Cuồng Long Chi Thế này là thế trời đất được ngưng tụ bảy vạn năm rồi mà, nó mạnh hơn Vạn Vực Tinh Không Lục Thánh Chi Trận nhiều đấy”.
Tần Ninh lại gần Dạ Lãng và năm Thánh Đế, vung đao chém xuống.
Năm Thánh Đế bị chém đầu.
Giờ đây, mọi cuộc chiến cả trong lẫn ngoài Võ Môn đều đình chỉ.
Lục đại Thánh Đế hiển hách một thời.
Vậy mà bị đàn áp một cách chóng vánh. Có năm người bỏ mạng rồi.
Kẻ gây ra chuyện này chính là Tần Ninh. Từ lúc bắt đầu đến nay, mọi việc làm của hắn đều như tuyên bố cho tất cả mọi người thấy rằng mình mới là chủ nhân thực sự của nơi này.
Tần Ninh bình tĩnh về phía Dạ Lãng, ôn tồn bảo: “Lần trước các Thánh Đế lộ diện, chơi ta một vố rõ đau, lần này... đến lượt các ngươi”.
Nếu không có sự chuẩn bị từ trước thì làm gì có chuyện hắn ở trong Võ Môn để Ma tộc gây khó dễ mình.
Chuyện đã đến nước này, mặt mày Dạ Địch Đại Tôn và Ngu Cơ Đại Tôn nhợt nhạt.