Trong lòng cô ấy nghĩ rằng một cô nương xinh đẹp động lòng người như nàng, vậy mà lại xem trọng Tần Ninh, vị Tần công tử này ắt là phải có chỗ hơn người.
“Tóm lại là như vầy, các ngươi cứ yên tâm đi, ông nội của ngươi đối đãi với ta như thế nào thì ngươi cũng thấy rồi đấy, chắc ngươi cũng biết thân phận của ta không đơn giản một chút nào, ta không có gì phải sợ tên thập nhất trưởng lão kia cả”.
Nghe hắn nói như vậy, Thanh Tiểu Liễu vội hỏi ngay: “Thật vậy sao?”
“Ta lừa ngươi làm gì chứ?”
Tần Ninh nói tiếp: “Chỉ có điều là ta cần phải hỏi ngươi một số chuyện”.
“Ngươi chắc chắn là lão phu nhân của Thanh gia các ngươi, tiểu cô cô của ngươi và cả muội muội ngươi... đều bị thập nhất trưởng lão giết chứ?”
Tần Ninh vừa nói xong, Thanh Tiểu Liễu còn chưa kịp mở miệng thì Hứa Xu đã nói ngay: “Chắc chắn!”
“Thi thể của nhị tiểu thư là do hai người bọn ta tìm được, lúc bọn ta tìm thấy nhị tiểu thư thì có phát hiện trên vạt áo bị xé rách của nhị tiểu thư có đồ của Thanh Ứng Triết...”
“Lúc đó, lão gia cứ dặn dò bọn ta không được nhiều chuyện”.
Nhắc tới muội muội Thanh Huyên Nhi của mình, Thanh Tiểu Liễu không kiềm chế được nữa nên bật khóc nức nở.