*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Thanh Tử Thu là thập nhất trưởng lão thế nhưng lại là người của Lục Húc trưởng lão.
Bọn họ cũng không muốn xen vào.
Ai mà biết Ngự Thiên Thánh Tôn năm đó và chủ thượng của Thanh Tiêu Thiên hiện nay có quan hệ không tầm thường chứ.
Lúc này, các trưởng lão đều đứng yên.
Tần Ninh khống chế Phệ Thiên Giảo đáp xuống.
Thanh Tử Thu biết, nếu trông cậy vào người khác chẳng bằng tự dựa vào chính mình.
Ông ta khẽ quát lên, rồi phóng tới Phệ Thiên Giảo, dao động khủng bố bộc phát ra.
Trên mặt đất có vô số luồng sức mạnh quét ra.
Thanh Tử Thu vung tay lên, có một tấm lưới thánh lực tiến về phía Tần Ninh.
Phệ Thiên Giảo gào lên một tiếng, phun ra vô số luồng sóng thánh lực, hai sừng trên đầu phóng ra vô số ánh sáng.
Oành...
Một người một giảo xông vào giao thủ.
Trong nháy mắt, bên ngoài Thanh Tiêu Thiên phát sinh dị biến, vô cùng hiếm gặp.
Bao nhiêu năm qua, không ai dám đại náo bên ngoài Thanh Tiêu Thiên, nhưng hôm nay lại xuất hiện những chuyện khó tin này.
Tiếng nổ đùng đoàng không ngừng vang lên.
Ôn Hiến Chi liên thủ với Huyết Thể Thanh Thiên Giao đối chiến với Lục Húc trưởng lão Thánh Đế nhất hợp, thế mà lại kháng cự được.
Còn Phệ Thiên Giảo thì ép cho Thanh Tử Thu liên tục lui lại sau.