Dịch Đại Sơn chỉ vào mười mấy người sau lưng, sau đó nói: "Đám nhóc các ngươi về sau gặp được Tần gia gia thì phải quỳ xuống, nên gọi thế nào thì cứ gọi như thế, Tần gia gia của các ngươi có cùng bối phận với ta, là huynh đệ ra sống vào chết với ông đây, rõ chưa?"
Một đám tiểu bối đều thi nhau khom mình hành lễ.
Tần Ninh lại không so đo những điều này, chỉ nhìn về phía Dịch Đại Sơn, không nhịn được cười nói: "Ta còn tưởng rằng đã nhiều năm như vậy, ngươi cũng đã chết già rồi chứ, không ngờ lại con cháu đầy đàn".
"Ha ha ha ha...", Dịch Đại Sơn lại không thèm để ý, chỉ nhìn về phía Tần Ninh nói: "Tên nhóc ngươi này không tử tế, trở về mà chẳng đi tìm ta, lại để đại ca ngươi tới tìm ngươi?"
"Không có chuyện gì".
Hai người không thèm để ý đến người khác mà trò chuyện với nhau.
Tần Ninh giữ chặt Lý Huyền Đạo, Ôn Hiến Chi, nói: "Đây là hai đồ đệ của ta, Lý Huyền Đạo, Ôn Hiến Chi, về phần Nam Hiên, ngươi cũng biết bây giờ tên nhóc này không rõ sống hay chết rồi đấy".
Tần Ninh nhìn về phía hai người, nói: "Đây là lão các chủ Dịch Đại Sơn của Dịch Thiên Các, vào đời thứ ba của sư tôn là Cuồng Võ Thiên Đế, đã từng xông xáo khắp nơi với lão già họm hẹm này, Diệp Nam Hiên có biết ông ta chứ các ngươi thì không biết...", Lý Huyền Đạo và Ôn Hiến Chi vội vàng hành lễ.