*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Nói ra rất dài dòng...”, Tần Ninh phất tay nói: “Cho Huyền Đạo và Hiến Chi nói với ngươi đi”.
Lúc này, Lý Huyền Đạo và Ôn Hiến Chi kể lại chuyện ngắn gọn cho Diệp Nam Hiên biết.
“Đệt...”, Diệp Nam Hiên mắng to: “Ta biết, ta biết ngay đám Thần Hiên, Võ Hi kia không chịu yên phận mà”.
“Ngươi biết? Biết mà không chuẩn bị một chút gì?”
Tần Ninh cười nhạo nói.
“Con có mà...”, Diệp Nam Hiên lập tức phản bác: “Con có, Võ Môn có mười vị Thánh Đế tọa trấn đó, bọn họ không xuất hiện sao ạ?”
Lời này vừa nói ra, Lý Huyền Đạo, Dịch Đại Sơn cùng Thời Thanh Trúc đều kinh ngạc vô cùng.
Thập đại thánh vực đều biết.
Thánh vực Đại Võ có thực lực mạnh mẽ là vì Diệp Nam Hiên có thực lực mạnh. Không ai biết hắn ở cấp bậc nào, nhưng một khi bộc phát thì chắc chắn rất khủng bố.
Bởi vậy, ngoài Diệp Nam Hiên ra thì thánh vực Đại Võ không có Thánh Đế nào khác, nhưng một mình Diệp Nam Hiên có thể ngăn cản được mười vị Thánh Đế.
Sự mạnh mẽ này khiến thánh vực Đại Võ nổi tiếng khắp nơi.
Nhưng bây giờ Diệp Nam Hiên lại nói thánh vực Đại Võ có mười vị Thánh Đế.
“Võ Môn có mười vị Thánh Đế thì tại sao huyết chiến hôm ấy không có một Thánh Đế nào xuất hiện...”
Lý Huyền Đạo nói ra sự nghi hoặc trong lòng mọi người.
Nghe vậy, Diệp Nam Hiên chỉ lúng túng cười một tiếng, không nói thêm gì.
Tần Ninh lập tức nghĩ đến chuyện gì đó, vội vàng nói: “Ngươi đặt bọn họ ở trong Biệt Thiên uyển của Cuồng cốc à?”
Diệp Nam Hiên gãi đầu, khẽ gật đầu.
“Ngu dốt!”
Lúc này, đám người không hiểu.
Cuồng cốc thì họ biết.
Nhưng Biệt Thiên uyển thì là nơi nào?
Chưa từng nghe thấy Tần Ninh nhắc đến nơi này khi còn ở Võ Môn.
Tần Ninh nói ngay: “Trước kia ta chọn Võ Môn ở đó cũng là vì xu thế của dãy núi kia ẩn chứa xu thế thiên địa, có thể dung hợp Thiên Võ Cuồng Long Chi Thế cùng Vạn Vực Tinh Không Lục Thánh Chi Trận, mà Cuồng cốc thì chính là trung tâm. Trong Cuồng cốc có một động thiên được ta đặt là Biệt Thiên uyển”.