*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Bốn người lần lượt báo tên mình.
Thanh Tiêu Đại Đế nhìn về phía bốn người, cũng mở miệng nói: "Sao lại chậm hơn kế hoạch lâu vậy?"
Nghe thấy lời này, Huyết Khuê Nhất có dáng người khôi ngô khẽ mỉm cười nói: "Đề phòng xuất hiện biến cố, cho nên mới phải phong ấn lối ra, chậm trễ một chút thời gian".
Thanh Tiêu Đại Đế hừ một tiếng, nói: "Kẻ này thật sự là người có thiên vận giống như các ngươi nói sao?"
"Có phải hay không, ngươi cứ thử một chút thì biết".
Giờ phút này, Huyết Khuê Nhất dời mắt nhìn về phía Tần Ninh, cười nói: "Chúng ta đã được nghe qua về tên tuổi của Tần công tử, hôm nay gặp mặt cũng muốn được chỉ bảo nhiều hơn!"
Sắc mặt đám võ giả các phe phái đều vô cùng thận trọng.
Ma tộc xuất hiện.
Chỉ có bốn người này thôi sao?
Hiển nhiên không phải.
Ở đằng sau bốn người, cả trời đất phát ra những tiếng vù vì, từng bóng người mênh mông cuồn cuộn lao nhanh đến...
Nhìn kỹ thì phát hiện có ít nhất ngàn vạn người đang xông đến.
Dẫu là lần ở Võ Môn ấy, Ma tộc cũng không phái ra nhiều người như vậy.
Nhìn thoáng qua, nhân số lần này khoảng tầm hơn vạn người, không chỉ thế, thậm chí còn nhiều hơn, nhưng điều đáng sợ không nằm ở số lượng kẻ địch nhiều mà là thực lực của mỗi tên Ma tộc đó đều rất mạnh.
Những kẻ có thực lực dưới Thánh Tôn rất ít.
“Chúng ta bị Ma tộc gài bẫy rồi à?”
Tinh Nhiễm Thiên nỉ non nói: “Hình như Tần công tử đã dự đoán được điều này từ lâu rồi nhỉ?”
“Đúng vậy”.
Tần Ninh cười bảo: “Nhưng mà, ta không ngờ tới việc thi thể của Thanh Tiêu Đại Đế đã bị người ta khống chế, việc đó nằm ngoài dự đoán của ta”.
“Thanh Trác đã chết, xác của Hà Ngạo cũng đã được tìm thấy, vậy ngươi là ai?”
Tần Ninh nhìn về phía Thanh Tiêu Đại Đế, nói tiếp: “Ngươi là Tô Tỉ Thiên Thánh Đế hay là… Thanh Nghệ Thiên Thánh Đế đây?”
Nghe Tần Ninh hỏi, Thanh Tiêu Đại Đế đứng ngạo nghễ giữa không trung, vẫn chưa trả lời câu hỏi ấy.