*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lần này có đến hơn một ngàn người tới đây, thực lực đều không hề tầm thường, nhưng so với Ma tộc, bọn họ vẫn rơi vào tình thế bất lợi.
Lúc này, Huyết Ngọc tông chủ cũng lạnh nhạt nói: “Chuẩn bị!”
“Vâng!”
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, võ giả của thập đại thánh vực đều đã sẵn sàng đón địch.
“Sư tôn”.
Đúng lúc này, ở nơi xa xa, một đoàn người đang hừng hực xông tới.
Nhìn kỹ thì phát hiện người cầm đầu chính là Dương Thanh Vân.
Nhóm người Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và Thạch Cảm Đương đều đã đến đây.
Bọn họ đã hấp thu xong linh thể được tặng, thực lực tăng thêm một bước lớn, nên mới đi tìm nhóm người Tần Ninh.
Tần Ninh liếc mắt nhìn qua.
Dương Thanh Vân, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và Thạch Cảm Đương đều đã đột phá đến cảnh giới Thánh Đế.
Không chỉ vậy, Hạo Thiên cũng đã đến cảnh giới Thánh Đế.
Đồng thời, thực lực của đám người Y Linh Chỉ và Dịch Xuyên cũng tăng tiến rất nhiều.
Hơn nữa, Thất Đại Kiếm Hộ của Nhất Kiếm các, ba người Phong Vô Tình, Đường Vũ Sinh và Minh Ngọc cũng có được lực linh thể, rồi đột phá tới Thánh Đế.
Nhìn thoáng qua, trong hơn một trăm người đó, có ít nhất mười vị Thánh Đế rồi.
Lý Huyền Đạo thấy cảnh đó, ánh mắt hơi thay đổi.
“Thánh Đế cấp bậc Nhất Hợp ư?”
Tần Ninh nhìn về phía Dương Thanh Vân, bình tĩnh nói.
“Ừ”.
Dương Thanh Vân tiếp: “Sau khi hấp thụ lực linh thể, Tinh Môn mở ra, nên tranh thủ chiếm được một ít sức mạnh của Tinh Môn”.
“Được!”
Tần Ninh gật đầu hài lòng.
Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên cũng tiến bộ vượt bậc, giờ đã được xếp vào hàng ngũ Thánh Đế cấp cao rồi.
Thạch Cảm Đương cũng thế, ban đầu thực lực hắn ta kém cỏi nhất, mà bây giờ đã trở thành Thánh Đế cấp thấp.
Ôn Hiến Chi đứng một bên, nhìn cảnh đó mà lòng thấy chua loét.