Ôn Hiến Chi và Thanh Hiên lúc này hợp thể, thân thể Thanh Hiên bám vào người Ôn Hiến Chi, hóa thành áo giáp màu xanh.
Một tiếng chửi nhỏ vang lên, Ôn Hiến Chi quát: “Đám khốn kiếp này, chết không có gì đáng tiếc, nếu Ma tộc mà đắc thủ thì Hạ Tam Thiên sẽ xong đời hoàn toàn”.
Dương Thanh Vân cầm Cửu Phong Thánh Thương, nói: “Đừng phàn nàn nữa, bảo vệ sư tôn quan trọng hơn”.
Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và Thạch Cảm Đương đứng vững ở ba phía.
Nhưng khi đám Thánh Đế Ma tộc vọt tới, năm người ở trung tâm, nếu Thánh Đế Ma tộc tấn công được bọn họ thì chứng tỏ là Thánh Đế vòng ngoài đã không thể ngăn cản được chúng.
Không thể tiếp tục được nữa!
Dương Thanh Vân lúc này thần sắc lạnh lùng, tinh môn trên đỉnh đầu mở ra, ánh sáng tỏa ra bốn phía, chém ra một thương, trực tiếp đâm xuyên một Thánh Đế Huyết Ma.
“Vẫn chịu được!”
Dương Thanh Vân quát lên.
Nhưng khi Dương Thanh Vân vừa nói xong thì một bóng dáng bỗng xuất hiện phía sau lưng hắn ta.