*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Tần Ninh nghe vậy, lại mỉm cười nói: “Ngươi không phải Liễu Thông Thiên”.
Liễu tiên sinh nhíu mày.
“Thánh quyết mà ngươi sử dụng khi chém giết Thanh Hiên là bí kíp của Liễu gia năm đó, người bên ngoài không biết nhưng ta thì có hiểu rõ...”
“Tuyệt kỹ của Liễu gia, Tán Hồn Thánh Quyết, uy lực mạnh mẽ, ta đoán ngươi là người Liễu gia, đến từ Thông Thiên tông”.
“Nhưng... Liễu Thông Thiên được xưng là Thánh Đế hạng hai của Hạ Tam Thiên, chỉ thua Tinh Húc Huy, mạnh hơn Thời Thanh Trúc và Lý Huyền Đạo, nhưng khí tức của ngươi lại yếu hơn bọn họ, tương đương với Hiên Viên Quân, có lẽ là mạnh hơn Hiên Viên Quân một chút...”
Hiên Viên Quân xếp hạng mười trong thập đại Thánh Đế.
Mà người này chỉ mạnh hơn Hiên Viên Quân một chút?
Liễu tiên sinh nghe vậy, khẽ mỉm cười: “Ta đúng là không phải Liễu Thông Thiên, tại hạ Liễu Thông Nguyên bái kiến Thanh Vân Kiếm Đế”.
Liễu Thông Nguyên!
Lời này vừa ra, đám người càng kinh hãi.
Liễu Thông Nguyên là ai?
Em trai song sinh của Liễu Thông Thiên.
Nhưng bọn họ biết, Liễu Thông Nguyên đã chết từ lâu, Liễu Thông Thiên đã từng cực kỳ phẫn nộ, thương tâm vì chuyện này.
Nhưng Liễu Thông Nguyên lại đang sống sờ sờ trước mặt bọn họ.
Tất cả mọi người đều có một cảm giác rối loạn.
Liễu Thông Nguyên lúc này đứng trước mặt Tần Ninh, nói: “Hôm nay ta vốn đã chuẩn bị một kế hoạch thỏa đáng, giết ngươi dễ dàng, Ma tộc lo lắng không thể đối phó được ngươi, bèn nhân cơ hội này hợp tác với Thanh Tiêu Đại Đế, không ngờ rằng ngươi vẫn còn hậu chiêu, lấy hồn của Tần Ninh để nhập vào thân thể Thanh Vân Kiếm Đế, thật đáng kinh ngạc”.
“Nhưng ta vẫn giữ nguyên câu nói đó, Thanh Vân Kiếm Đế hiện nay lại phát huy được bao nhiêu thực lực chứ?”
Nghe vậy, Tần Ninh thản nhiên nói: “Không cần đỉnh phong vẫn đủ giết ngươi”.
Một câu nói xong, Tần Ninh khẽ chuyển động.
Vô Khuyết Kiếm xuất hiện trong tay Tần Ninh.
Kiếm khách áo đen.
Phong hoa cái thế.
Lý Huyền Đạo lúc này ngây ra như phỗng.
Đây là sư tôn năm đó, đã qua vài vạn năm, lần nữa nhìn thấy, vẫn khiến hắn ta nhiệt huyết sôi trào như cũ.