*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Thần tiên đánh nhau, sao có thể quan tâm đến người phàm có thể gặp nạn hay không chứ! Nếu mình mà không né tránh, vậy cũng chỉ có một con đường chết thôi.
Lúc này hai người Thanh Vân Kiếm Đế và Thanh Tiêu Đại Đế mới chỉ tấn công để thăm dò, vậy mà đã có lực bộc phát mạnh như thế rồi, ai còn dám tới gần nữa?
Hai nhân vật truyền kỳ lúc này giống như là thần binh tuyệt thế, loá mắt đứng giữa trời đất.
Khí tức đáng sợ bộc phát ra.
Từng tiếng nổ ầm lập tức vang lên.
Thanh Diễm Nguyên Đỉnh và Cửu Tiêu Kim Xử hoàn toàn bộc phát.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy trời đất này tràn ngập màu xanh của lửa và màu vàng của Phật, cùng với đó là màu trắng xoá của kiếm khí.
Thậm chí cả vùng trời này đã hoàn toàn bị biến hóa đó bao bọc.
Trong lòng tất cả mọi người đều lạnh như băng.
Phía trên hư không cao vạn trượng.
Tần Ninh cầm kiếm mà đứng.
Thanh Tiêu Đại Đế với khuôn mặt tuấn tú, hai bên trái phải là Thanh Diễm Nguyên Đỉnh và Cửu Tiêu Kim Xử tỏa ra ánh sáng chói lóa.
Hai vị đại đế tài hoa có một không hai, hôm nay gặp nhau quyết chiến đến chết.
"Rốt cuộc cũng là lớp trẻ có tài, thế nhưng là người đời trước cũng rất khó để đuổi theo, cuối cùng hôm nay có thể thấy được rồi".
Thanh Tiêu Đại Đế cười nói: "Ngươi cũng không phải là thực lực đỉnh phong, ta cũng không phải thực lực đỉnh phong, không tính được là ai đang bắt nạt ai".
"Không sai".
Tần Ninh cầm kiếm nhìn về phía Thanh Tiêu Đại Đế, lạnh nhạt nói: "Nhưng ta muốn thắng, bởi vì... ta không thể thua".
"Ta cũng vậy".
Vừa dứt lời, khí thế của hai người bộc phát trong nháy mắt.
Tần Ninh rút kiếm chém ra.
Tam Thập Tam Thiên Kiếm Quyết.
Đây là thánh quyết đỉnh cao do hắn sáng tạo vào đời thứ tư, đã được hắn truyền thụ cho Lý Huyền Đạo.
"Nhất Kiếm Trảm".
Kiếm trong tay trực tiếp chém ra.
Ba thước gió mát, giờ phút này lại giống như ẩn chứa quy luật trời đất, chỉ trong phút chốc, trường kiếm giết ra, kiếm khí gào thét.