*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Một tiếng gào thét.
Chớp mắt, đạo rơi, máu vẩy.
Tiếng nổ bùm bùm vàng lên.
Trên người Diệp Nam Hiên nhuốm máu tươi của Ma tộc, toàn thân trên dưới, khí thế bùng nổ.
Một đao chém chết Dạ Như Phong của tộc Dạ Ma.
Thánh Đế viên mãn đối chiến với Thánh Đế viên mãn, muốn chém chết được là vô cùng khó khăn.
Huống hồ, Dạ Như Phong có thực lực và địa vị đứng thứ hai trong tộc Dạ Ma.
Nhưng hắn ta lại chết trong tay Diệp Nam Hiên.
"Huyền Đạo sư đệ, ta tới giúp đệ đây".
Diệp Nam Hiên hét lớn, giơ đao đánh tới.
Cùng lúc đó, Dịch Đại Sơn cũng quát lên: "Dịch Vân Tiêu, ngăn tên này lại!"
Nghe cha quát, Dịch Vân Tiêu lập tức đánh về phía Thánh Đế Mị Nhân của tộc Mị Ma.
Dịch Đại Sơn cao giọng nói: "Lão phu tới giúp các ngươi".
Chỉ bằng Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc thì không thể nào ngăn cản được hai con rối Thánh Đế này. Thêm Diệp Nam Hiên cũng không đủ, nên Dịch Đại Sơn mới rút thân quay lại giúp.
Mà Dịch Vân Tiêu đối mặt với Thánh Đế Mị Nhân, lại lập tức rơi xuống thế hạ phong.
Dịch Vân Tiêu là Thánh Đế viên mãn không phải giả, nhưng mà... Hắn ta không so được với Thánh Đế Mị Nhân.
Dương Thanh Vân thấy vậy, lập tức đi ra, không nói gì, cầm thương lên, trợ giúp Dịch Vân Tiêu.
Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên cũng trực tiếp giết ra.
Thạch Cảm Đương lại đang săn sóc Ôn Hiến Chi.
Dịch Đại Sơn mượn cơ hội thoát thân, phối hợp với ba Thánh Đế viên mãn là Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, và Thời Thanh Trúc đối phó với Thanh Nghệ và Thanh Trác.
"Cẩn thận đấy, tuy là con rối, nhưng cũng có thực lực thiên Thánh Đế, thân xác hay hồn phách cũng thế, đều đứng đầu cấp bậc Thánh Đế".
Lý Huyền Đạo dặn dò.
"Biết rồi".