*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cửu Sơn Thiên La Bàn.
Phần Không Đỉnh.
Giờ lại xuất hiện một thanh kiếm nữa.
"Là Thanh Phong Ỷ Nguyệt Kiếm”.
Tinh Nhiễm Thiên kinh ngạc nói: "Là thanh kiếm truyền thế của Thanh Trác Thiên Thánh Đế”.
Lúc này, nơi ngực Tần Ninh đã có hai thanh trường kiếm lấp lóe.
Cửu Tinh Thánh Uyên Kiếm.
Thanh Phong Ỷ Nguyệt Kiếm.
Tô Tỉ cười khẩy, nắm chặt tay, hai thanh trường kiếm trong nháy mắt rút về.
Máu tươi tung tóe, thân thể Tần Ninh ngã xuống mặt đất.
Nhưng Thanh Long Trảm Nguyệt Đao cùng Vô Khuyết Kiếm vẫn luôn ngăn trở trước người của Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc, không hề lui lại.
Tô Tỉ thấy vậy, sắc mặt khẽ thả lỏng.
Giương đông kích tây!
Hiệu quả rất tốt.
Tần Ninh quả nhiên... thà bị thương còn hơn là nhìn người thân yêu của mình chịu chết.
“Tần Ninh”.
“Sư phụ”.
Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc tái mét mặt mày.
"Thanh Trác, Thanh Nghệ, chém chết Tần Ninh đi!”
Tô Tỉ lúc này trực tiếp hạ lệnh.
Hắn ta hiện tại đã bắt đầu kiêng dè Tần Ninh, cũng không biết sau này liệu Tần Ninh còn thi triển ra thủ đoạn gì nữa hay không.
Để hai con rối Thiên Thánh Đế đi là tốt nhất.
Diệp Nam Hiên cùng Dịch Đại Sơn lúc này được giải vây, lập tức đi về phía Lý Huyền Đạo cùng Thời Thanh Trúc.
Nhưng lúc này, Tô Tỉ lại vung tay, hai thanh trường kiếm tấn công ngược lại bọn họ.
Muốn giúp Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc giải vây càng khó.
Nhất thời, cảnh tượng hỗn loạn.
Bốn người Diệp Nam Hiên, Dịch Đại Sơn, Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo bị một mình Tô Tỉ chấn nhiếp.
Mà thân thể Tần Ninh thì không rõ tung tích, Thanh Trác và Thanh Nghệ đã xông tới.