Phong Thần Châu

Chương 5566

 Tô Tỉ không còn tâm chí nào để chiến đấu nữa, chỉ lo chạy trốn.  

 

Thế nhưng một chưởng đột nhiên xé rách không gian, trực tiếp bắt lấy cổ của hắn ta.  

 

Tô Tỉ cảm giác được mình không thể thở nổi.  

 

Cả hai tay của Tần Ninh đang tóm lấy Diệp Chi Vấn và Tô Tỉ.  

 

"Ma tộc xâm nhập vào Hạ Tam Thiên, tứ đại Ma Đế chắc hẳn cũng là cấp bậc Thiên Thánh Đế đi, bọn họ đang ở nơi nào?"  

 

Tần Ninh nói ra một câu, ánh mắt sáng như đuốc.  

 

Mà lúc này, ba bị Thánh Đế viên mãn là Huyết Khuê Nhất, Viêm Trùng Nham, Mị Nhân đều thấy lạnh cả người.  

 

Ba người đang định rời đi, nhưng lại bị ánh mắt của Tần Ninh khóa chặt.  

 

Chỉ trong chốc lát, chỉ thấy được từng tảng đá khổng lồ rơi từ trên trời xuống, trực tiếp đập trúng thân thể ba người.  

 

Chỉ là những tảng đá bình thường, thế nhưng giờ phút này nó lại chứa đựng áp lực của Tần Ninh, khiến cho ba người giống như những đứa trẻ, không có khả năng chống lại.  

 

Đây rốt cuộc là sức mạnh gì! Lúc này Tần Ninh siết hai tay lại.  

 

Trong thân thể, nhất thời ở giữa, tiếng rồng ngâm phượng khóc, truyền tới.  

 

Long phượng song hồn tại lúc này, trong nháy mắt hiển hóa.  

 

Thần long màu vàng.  

 

Thần hoàng màu xanh.  

 

Chỉ thấy thần long giống như mang theo một thanh trường thương, oai phong lẫm liệt.  

 

Mà thần hoàng lại đang dùng móng quắp lấy một thanh kiếm, lạnh lùng vô tình.  

 

Thánh Hồn Kiếm, Thánh Phách Thương.  

Tần Ninh cũng không chỉ phá giải vết thương do Thánh Hồn Kiếm và Thánh Phách Thương tạo ra với hồn phách của mình, còn trực tiếp luyện hóa cả hai, dung nhập vào hồn phách thần long băng hoàng, hóa thành một bộ phận của hồn phách.  

 

"Nếu đã không muốn nói...", Tần Ninh lẩm bẩm: "Thì giữ các ngươi lại có tác dụng gì chứ".  

 

Lúc này trường kiếm và trường thương trực tiếp rơi xuống.  

 

Mà thần long và băng hoàng cũng lao xuống.  

 

Diệp Chi Vấn tự biết khó thoát khỏi cái chết, liền nhìn về phía Tần Ninh, quát: "Tần Ninh, ngươi nhiều lần trở về từ cõi chết, nhưng chung quy vẫn không chạy khỏi việc bị Ma tộc đánh giết, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày...",


Bình Luận (0)
Comment