Tần Ninh chỉ cười: “Nói thật, chờ qua sáu mươi năm, ta lại cảm thấy Liễu Thông Thiên rất đáng tin... Kẻ này có lẽ không hợp tác gì với Ma tộc, chẳng qua dã tâm cũng không hề nhỏ”.
“Nếu thật sự phải mở ra đại chiến thì đó sẽ không chỉ là cuộc chiến của Thánh Đế mà Thánh Tôn, Thánh Hoàng và Thánh Vương cũng phải tham chiến”.
“Không thể xuất hiện sai sót”.
Tần Ninh nghiêm nghị nói: “Hơn nữa lần này... ta cần dặn dò các ngươi một số việc”.
Lý Huyền Đạo và Dương Thanh Vân trở nên nghiêm túc, chăm chú nghe.
“Sau khi cuộc chiến này kết thúc, đặc biệt là Huyền Đạo và Nam Hiên, nếu như tìm được khế cơ, phá bỏ được bức tường ranh giới thì cứ tiến vào trong Trung Tam Thiên”.
“Ta đã từng nói, Trung Tam Thiên cũng không hề đơn giản như đại lục Vạn Thiên hay Hạ Tam Thiên...”
Tần Ninh châm chước một lát rồi nói: “Các ngươi có thể hiểu rằng, từ đại lục Vạn Thiên phi thăng lên Hạ Tam Thiên thì giống như nhảy vọt từ thời không này đến một thời không khác”.
“Nhưng Hạ Tam Thiên đi lên Trung Tam Thiên thì lại giống như lên bậc thang. Thế giới Cửu Thiên vốn là một thể, bức tường tồn tại là để cách ly, nếu không, thế giới Cửu Thiên mênh mông như thế mà là một thể thì sẽ gây đả kích cho kẻ yếu”.