*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Diệp Nam Hiên đi ra từ trong đám người, tiến lên phía trước, vung Hồn Thiên Thương Đao lên, trực tiếp gác vào cổ La Vân Miểu, nhìn La Tranh.
“La Tranh”.
Diệp Nam Hiên nói: “Chúng ta nói thẳng luôn, con tra La Vân Miểu và La Tử Ngạn của ngươi thông gia với hai người phụ nữ của Mị Ma, chuyện này, ngươi đừng nói là không biết”.
“Ông đây không muốn nói lắm với ngươi, thiếu chủ Tu La điện của ngươi còn thông gia với Mị tộc thì Tu La điện các ngươi chắc chắn cũng biết rõ Mị Ma đang ở đâu”.
“Ta cho ngươi hai lựa chọn”.
Diệp Nam Hiên oang oang nói: “Một, không nói cho ta biết Mị Ma ở đâu, diệt môn”.
“Hai, nói cho ta biết Mị Ma ở đâu, diệt môn”.
“Ngươi tự chọn một đi!”
Nghe vậy, Liễu Thông Thiên ngơ ngác.
Cuồng Vương này đúng là ngông cuồng như cái tên.
Nhưng câu này... sao nghe rất khó chịu!
Lúc này, sắc mặt La Tranh cũng trở nên lạnh lùng.
“Diệp Nam Hiên, đây là thánh vực Huyết La, không phải thánh vực Đại Võ của ngươi”.
“Xàm quá, có phải ta không biết đâu”.
Diệp Nam Hiên nói lại: “Lắm lời làm gì? Tu La điện các ngươi mà ở thánh vực Đại Võ thì ta cũng chẳng phải mất công đi đường xa đến tìm ngươi”.
Sắc mặt La Tranh lúc này dần trở nên lạnh lẽo.
“Ngươi đừng có nói là bản thân không biết hai con dâu này là người của Mị tộc, nói ra đến quỷ còn không thèm tin ấy”.
Diệp Nam Hiên nói tiếp: “Nói đi, Mị tộc đang ở đâu? Có phải đang ở ngay trong núi Tu La không?”
La Tranh sầm mặt lại, nhìn Diệp Nam Hiên: “Không hổ là đồ đệ của Tần Ninh, kiêu ngạo thật đấy, sư tôn của ngươi mới nổi lên lại thôi mà bắt đầu không coi ai ra gì rồi?”
“Hai phu nhân của con trai ta đều là nhân loại, không phải Mị Ma nào cả, các ngươi bắt hai đứa Mị Ma về rồi giết con dâu thật của La Tranh ta, đến thánh vực Huyết La nói xấu Tu La điện chúng ta đúng không?”
“Các ngươi cho là Tu La điện chúng ta dễ bắt nạt à?”
Nghe vậy, Diệp Nam Hiên trừng mắt thật to, kinh ngạc nhìn La Tranh.