Phong Thần Châu

Chương 5674

 Năm đó, thân là Nguyên Hoàng Thần Đế, hắn cũng hiểu được sự ảo diệu của không gian.  

 

Càng ổn định thì bức tường không gian ngăn cách càng cường đại, mà đối với cường giả đỉnh cao mà nói, lại càng có dấu vết rõ ràng để lần theo.  

 

Nói cách khác, có thể ở Trung Tam Thiên, Thượng Tam Thiên, thậm chí là Thương Mang Vân Giới…Ma tộc có thể tiến vào nhiều hơn nữa! Ánh mắt Tần Ninh loé lên vẻ lạnh lùng.  

 

“Bộ tộc Ám Nguyệt, nhìn bốn Ma Đế cung kính với ngươi như vậy, hẳn là các ngươi còn có thân phận, địa vị cao hơn nhiều so với bọn chúng…”  

 

“Điều đó là đương nhiên”.  

 

Nguyệt Văn Phong cười nói: “Phân chia cấp bậc nghiêm khắc cũng không phải chỉ là lời nói suông, mạnh được yếu thua, ta đã nói rồi, cho dù là tình huống nào cũng đều là như thế”.  

 

“Nhưng mà ngươi yên tâm, ta sẽ không giết ngươi”.  

 

Nguyệt Văn Phong chậm rãi nói: “Ngươi là Nguyên Hoàng Thần Đế, có giá trị rất lớn, nếu như ngươi chết đi rồi, vậy thì chẳng có giá trị sử dụng gì cả, lúc trước dự định bắt sống ngươi, sau đó lấy tinh mệnh của ngươi, nhưng hình như là đã xem thường khả năng của ngươi rồi”.  

 

Tần Ninh mỉm cười nói: “Cái này thì đơn giản, ngươi đi thông báo cho chủ nhân phía sau lưng ngươi, để người kia phá không mà đến, dùng một đầu ngón tay đánh chết ta là được rồi”.  

 

Nguyệt Văn Phong nghe được những lời này thì lắc đầu cười nói: “Tần công tử, đến bây giờ mà ngươi vẫn còn trêu chọc ta?  

 

Đây là thế giới mà phụ thân ngươi để lại, ngươi nên biết, những bức tường không gian đó cường đại cỡ nào…”  

 

“Ở thế giới bên ngoài, chủ nhân của ta quả thật là vô cùng cường đại”.  

 

“Nhưng ở trong đây, phụ thân của ngươi mới là chúa tể của tất cả”.  

 

Tần Ninh nghe vậy thì bĩu môi.  

 

“Bắt sống ta, sau đó thì sao?”  

 

Tần Ninh nói tiếp.  

 

“Sau đó…”, Nguyệt Văn Phong lắc đầu nói: “Đây là chuyện ta không có khả năng biết được, dù sao thì ngươi cũng không thể chết, nhưng cũng không thể để cho người tuỳ ý trở về Thương Mang Vân Giới, nắm trong tay quyền cao chức trọng!”  

Tần Ninh mỉm cười.  

 

“Được rồi, đánh bài nước miếng văng tứ phía lâu như vậy rồi, ta nghĩ ngươi cũng đã thích ứng được với thân thể của Diệp Chi Vấn rồi phải không?”  

 

Tần Ninh cười nói: “Một khi đã như vậy thì bắt đầu ra tay đi”.  

 

Lời này vừa nói ra, Nguyệt Văn Phong nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt mang theo vẻ lạnh nhạt.  

 

Chỉ là ẩn dưới sự lạnh nhạt ấy là một chút kiêng dè.  

 

Tần Ninh, không dễ đối phó như vậy.  


Bình Luận (0)
Comment