Trên ghế chủ tọa là một gã đàn ông trung niên mặc trang phục màu tím, dáng hình lộ ra vẻ ung dung, nhưng trên người lại có một cỗ uy nghiêm tự nhiên phóng ra.
Phía dưới, ở hai hàng ghế bên sườn, mấy người còn lại chau mày, trầm mặc không nói lời nào.
“Đại ca, ba người Nguyên Trung Thiên, Nguyên Trung Nhân và Nguyên Trung Thành đều đã chết, điều này rất bất lợi đối với nhà họ hứa, cái người tên Tần Ninh kia đột nhiên nhảy ra, ý đồ không rõ, thực sự là khiến cho người ta cảm thấy lo lắng…”, phía dưới, một người đàn ông trung niên mở miệng.
“Nhị ca nói không sai”.
Một người khác lại nói tiếp: “Chúng ta đầu tư vào ba huynh đệ Nguyên Trung Thiên nhiều như vậy, bây giờ, ba người đã chết, Nguyên Võ bang bị Tần Ninh nắm trong tay, cái tên kia…”, sắc mặt của mấy người còn lại trong đại sảnh cũng không tốt lắm.
Dần dần, thân là tộc trưởng, cũng là huynh trưởng, Hứa Lâm Thiên mở miệng nói.
“Người tên Tần Ninh này có thân phận không rõ ràng, vì sao lại ra mặt giúp nhà họ Linh, chúng ta cũng không biết được, nhưng mà theo ta được biết, kẻ này chỉ là Tiểu Chí Tôn hậu kỳ, vậy mà ngay cả Đại Chí Tôn cũng không phải là đối thủ của hắn, người như vậy, nhìn chung là trong bảy quận của Linh Nguyên Châu không bồi dưỡng ra được!”
Lời này vừa nói ra, ba nhân vật trung tâm của nhà học Hứa, Hứa Triết Nguyên, Hứa Lâm Phong và Hứa Minh Thông đều sững sờ.