Ngày hôm đó, trong sân luyện võ của Nguyên Võ bang.
Lý Huyền Đạo cầm trường kiếm trong tay, đứng ở bên trong võ trường, nhìn bốn phía rồi mỉm cười nói: "Mọi người cứ thoải mái đi, phía dưới Đại Chí Tôn, ai cũng có thể tỷ thí luận bàn, không sao cả".
Lúc này hắn ta nở nụ cười rất chân thành.
Thế nhưng hơn mười thành viên Nguyên Võ bang tụ tập xung quanh lại không có một ai dám tiến lên.
Trong thời gian một tháng này, ngày nào Lý Huyền Đạo cũng đều muốn tỷ thí.
Ban đầu là Tiểu Chí Tôn sơ kỳ, về sau là trung kỳ, sau nữa là hậu kỳ, không một lần thất bại.
Tên này quỷ dị giống như Tần Ninh vậy.
Kiếm thuật kỳ lạ, tấn công hung ác, không hề dây dưa dài dòng! Mà ở bên kia, Diệp Nam Hiên lại phóng khoáng hơn rất nhiều, cười gian nói: "Mọi người đừng khách khí, đánh chết ta, sư tôn ta sẽ không trách các ngươi đâu, cứ thoải mái đi".
Nhìn thấy dáng vẻ này của hai người, Liễu Thông Thiên đứng ở bên cạnh chỉ biết cười khổ.
Sư phụ thế nào thì đồ đệ thế đó mà, đúng là không có gì khác nhau.
Tần Ninh đã tăng vèo vèo đến Tiểu Chí Tôn hậu kỳ.