"Đi đi đi đi, không muốn tu luyện thì ta cũng không ép các ngươi".
Tần Ninh khoát tay, quay người rời đi.
Thời Thanh Trúc nhìn khuôn mặt xấu hổ đến đỏ bừng của Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên thì không nhịn được cười khanh khách, cũng theo Tần Ninh rời đi.
Giờ phút này, sư huynh đệ hai người nhìn nhau, yên lặng lấy ra đao kiếm, tiến vào trong sơn cốc tu hành của Linh Ngự môn bắt đầu luyện tập.
Sư phụ đã nói đến mức đó rồi, bọn họ đâu còn mặt mũi nào mà nghỉ ngơi nữa?
Thời Thanh Trúc rời đi nhìn Tần Ninh, cười hì hì nói: "Phu quân không lo lắng ép hai đồ đệ bảo bối của chàng tập đến chết sao?"
"Có gì mà phải lo lắng?"
Tần Ninh lại bình tĩnh nói: "Nhìn đứa bé Thạch Đầu kia kìa, không cần ta nói, tên kia cũng biết chăm chỉ tu luyện, bốn người Thanh Vân, Hiến Chi, Huyền Đạo, Nam Hiên nếu có được một nửa quyết tâm khắc khổ tu hành của Thạch Đầu thì...", Thời Thanh Trúc lại cười nói: "Không phải là tại chàng sao?
Nếu bọn họ tu hành tăng cấp quá nhanh, chàng làm gì còn có thể gặp lại được bọn họ ở trong đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên nữa?"
Nghe thấy lời này, Tần Ninh đột nhiên cạn lời.