Phong Thần Châu

Chương 5809

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên đều cung kính hành lễ.  

 

"Hác Kỉ Suất!"  

 

"Tần huynh!"  

 

Hác Kỉ Suất thấy Tần Ninh bèn muốn đứng dậy khỏi ghế, nhưng hai chân vừa bị sư tôn véo cho sưng vù, chưa kịp đứng lên thì đã quỳ phịch xuống đất.  

 

Hai đầu gối va thẳng vào sàn nên hắn ta đau đến nỗi nước mắt ứa ra.  

 

Tần Ninh thấy vậy thì dở khóc dở cười.  

 

Khung cảnh ấy cũng làm Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo không chịu nổi nữa, phá lên cười sặc sụa.  

 

"Người đẹp gà yêu, cho dù ngươi muốn sư tôn ta dạy ngươi luyện đan đi chăng nữa cũng không cần hành lễ trịnh trọng thế chứ!"  

 

Diệp Nam Hiên cười nắc nẻ.  

 

Hác Kỉ Suất trừng mắt nhìn hắn ta, cố gắng đứng dậy rồi nhìn Tần Ninh như cứu tinh, nắm chặt hai cánh tay hắn rồi nói: "Tần huynh à, ngươi hãy khẳng định với sư tôn ta là Ngưng Tôn Khí Đan do ngươi luyện chế đi?"  

 

Sư tôn?  

 

Bấy giờ tất cả những người tại đây đều sửng sốt.  

 

Cứ tưởng nữ tử trông chỉ mới mười tám, mười chín tuổi mà vị đan sư Hác Kỉ Suất này đưa tới là người hắn ta yêu hay tùy tùng gì đó chứ, không ngờ là sư tôn của hắn ta! Trẻ thật!  

 

Nữ tử quần tím đứng dậy, quan sát Tần Ninh từ trên xuống dưới.  

 


Thật lâu sau, cô ta mới chậm rãi nói: "Tha cho ngươi".  

 

"Cô gái này quả là đẹp xuất thần!"  

 

Nữ tử vừa thốt ra câu này đã làm Tần Ninh bối rối ho sặc sụa.  

 

Cứ ngỡ là nhìn hắn chứ, không ngờ là nhìn Thời Thanh Trúc phía sau mình!  

 

Thời Thanh Trúc cũng chớp chớp mắt, nhìn nữ tử mặc đồ tím bằng ánh mắt kì lạ.  

 

Hác Kỉ Suất khóc không ra nước mắt.  

Rốt cuộc là tới để hỏi đan dược hay ngắm con nhà người ta đây!  

 

Thế rồi nữ tử áo tím mới đưa mắt về phía Tần Ninh, quan sát một lúc rồi chống cằm, gật gù: "Cảnh giới Đại Chí Tôn hậu kỳ, khí Chí Tôn dồi dào, pháp thân cũng rất ổn định, không tệ, là hạt giống tốt, nhưng làm sao ngươi luyện chế được Ngưng Tôn Khí Đan đấy?"  

 

Tần Ninh nghe vậy thì từ tốn ngồi vào ghế, cầm tách trà lên nhấp một ngụm mới nói: "Vị này là..."  

chapter content


Bình Luận (0)
Comment