Phong Thần Châu

Chương 5894

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

 Lúc này, Hứa Mậu Vinh dù tuổi già sức yếu cũng vô cùng có khí thế, vừa dứt lời lão ta đã lao thẳng về phía Linh Thiên Triết.  

 

“Ngươi đoán xem”.  

 

Nhìn thấy Hứa Mậu Vinh đánh tới, Linh Thiên Triết vừa nói xong đã lập tức bước ra khỏi lầu các, khí thế bùng nổ, một quyền nhanh như chớp đánh về phía Hứa Mậu Vinh.  

 

Ầm…Trong phút chốc, giữa hai người vang lên tiếng gầm rú.  

 

Thân hình Linh Thiên Triết giống như một con sư tử ngủ say, lúc này mới thức tỉnh, giận dữ gào thét tựa như muốn nuốt chửng Hứa Mậu Vinh.  

 

“Phốc…”, ngay sau đó, Hứa Mậu Vinh phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.  

 

“Không thể nào!”  

 

Ánh mắt Hứa Mậu Vinh cứng đờ.  

 

Không thể nào! Linh Thiên Triết…cường độ thân thể và khí Chí Tôn của ông ta còn lợi hại hơn so với lão ta.  

 

Lão già này sớm đã suy thoái, gần như rơi vào bước đường cùng rồi, tại sao lại có thể như thế?  

 

Lúc này, không chỉ có một mình Hứa Mậu Vinh sợ đến ngây người.  

 


Mà võ giả trong các gia tộc khác cũng thay đổi sắc mặt.  

 

Tuổi của Linh Thiên Triết cũng không tính là lớn.  

 

Võ giả cảnh giới Chí Tôn có tuổi thọ hơn mười vạn năm, Linh Thiên Triết cùng lắm cũng chỉ mới bốn, năm vạn tuổi mà thôi, nhưng lại có dáng vẻ của lão già gần đất xa trời, tuổi già xế bóng.  

 

Đó là do Linh Thiên Triết bị trúng độc.  

 

Chuyện này không phải là bí mật gì trong bảy quận.  

 

Thế nhưng…Giờ phút này, Linh Thiên Triết lại dùng một chiêu đánh cho Hứa Mậu Vinh bị thương nặng.  


 

Như thế này sao có thể làm cho người ta không sợ hãi được?  

 

“Hừ!”  

 

Thân hình già nua của Linh Thiên Triết dần dần trở nên thẳng tắp.  

 

Áo dài trên người, nếp nhăn trên mặt, tóc bạc trên đầu, hai bàn tay già nua đều xảy ra biến hoá long trời lở đất.  

 

Từ một ông lão già khọm biến thành dáng vẻ một người đàn ông trung niên hơn năm mươi tuổi.  

 

Mái tóc dài đen nháy, ánh mắt mang theo khí khái hào hùng.  

 

Quả thực là như hai người khác nhau.  

Mà giờ phút này, Linh Văn Long, Linh Văn Tuyên, Linh Văn Minh cùng với nhóm tiểu bối, nhóm cao tầng nhà họ Linh đều nhìn chằm chằm vào Linh Thiên Triết, một câu cũng không nói nên lời.  

 

“Cha…”  

 

“Ông nội…”, mỗi một thành viên nhà họ Linh đều mang vẻ mặt ngẩn ngơ.  

chapter content


Bình Luận (0)
Comment