“Luyện chế độc đan giết người cũng được, nuôi thành cổ trùng cũng được, dù sao thì cũng có tác dụng rất lớn, nhà họ Khương cũng là nhìn trúng điểm này của Ách Nguyên Châu”.
“Chẳng qua, sau khi nhà họ Khương không còn là bá chủ của Cửu Nguyên Vực, lui về Khương Nguyên Châu, trong Ách Nguyên Châu cũng xảy ra không ít biến cố, do đó, có một nhân vật nổi lên”.
“Đó là Độc Vạn Lý!”
Khi đề cập đến Độc Vạn Lý, Cơ Thi Dao mang vẻ mặt chế nhạo.
“Người này có thuật dùng độc rất cao, quả thật cũng là một nhân vật lớn, ở trong Ách Nguyên Châu dám cứng rắn thành lập Vạn Độc tông, đứng vững trước sự chống đối của nhà họ Khương, từng bước xưng bá Ách Nguyên Châu, trở thành một phương thế lực xuất sắc hàng đầu trong chín châu!”
Giờ phút này, Tần Ninh lên tiếng nói: “Có vẻ cô rất không thích người này nhỉ? Là bởi vì y là độc đan sư sao?”
“Đương nhiên là không phải!”
Cơ Thi Dao thẳng thắn nói: “Trong Cửu Nguyên Đan Điển cũng có ghi chép về thuật dùng độc, thuật luyện đan không chỉ có cứu người, mà còn bao gồm cả những độc vật giết người, đây đều là phạm vi của thuật luyện đan, y tu hành thuật dùng độc, đương nhiên là chẳng có vấn đề gì cả, cho dù y dùng độc để giết người thì đó cũng là chuyện của y, có người nào mà không phải giẫm qua vô số máu tươi mới có thể đạt được thành tựu cường giả, lý do ta không thích y chính là vì tên này giết thầy!”
Giết thầy!
Loại chuyện này…cũng không hiếm thấy.