Tần Ninh tiếp tục nói: “Còn Đan Đỉnh môn ở Lãng Châu, ta đã nói một tiếng với Cơ Thi Dao, khi cần thiết thì sẽ ra tay”.
“Về phần nhà họ Khương Khương Nguyên Châu…”
“Khương Ung đã truyền ra tin tức, võ giả nhà họ Khương đã bày ra trận địa sẵn sàng đón địch, đang chuẩn bị khai chiến với nhà họ Tề ở vùng biên giới Khương Nguyên Châu và Tề Châu”.
Tần Ninh mỉm cười nói: “Một khi đã như vậy, sẽ chẳng có gì cần phải lo lắng cả…”
“Năm châu đối phó với bốn châu, rốt cuộc là ai ăn được ai, còn chưa có chắc chắn đâu!”
Bốn người Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh, Linh Thiên Triết và Hồng Phù Dung cũng cảm thấy an tâm.
Tần Ninh lại nói: “Mấy người các ngươi cứ yên tâm mà thi triển, trời sập xuống thì cũng đã có ta chống, không cần phải lo lắng gì cả”.
“Bọn họ không đến tìm chúng ta, ta cũng không có lý do gì để ra tay với bọn họ, nhà họ Linh đang dần lớn mạnh, bây giờ rau hẹ tự đưa đến cửa, ngu gì mà không cắt!”
Trong mắt Tần Ninh mang theo một tia lạnh lùng.
Vùng đất Cửu Châu.