Thanh niên cầm quạt cười cười nói: "Người này ở trong thánh địa, rất được mấy vị trưởng lão yêu thích, có thể nói là đầy đủ quan tâm, nếu quả thật là bái người ngoài làm sư, lúc này có thể lấy ra làm mưu đồ lớn rồi!"
"Lý Nhàn Ngư... mấy vị thánh tử khác, rất có địch ý đối với hắn ta!"
"Hạo Nhiên sư huynh nói đúng lắm".
Lúc này, thanh niên cầm quạt nhìn về phía thanh niên bên phải, cười nói: "Lăng Vân Nhạc, lần này xem như là ta đặc biệt đi một chuyến vì ngươi, ngươi cũng chớ phụ sự bồi dưỡng của ta đối với ngươi".
"Hạo Nhiên sư huynh yên tâm, sau này Lăng Vân Nhạc nhất định sẽ nghe Hạo Nhiên sư huynh sai đâu đánh đó".
"Ừm...", lúc này Hồng Đào nhìn về phía hai người, không nhịn được nói: "Thế nhưng vị kia chính là thánh tử của thánh địa Thanh Dương...", "Thánh tử thì làm sao?"
Lăng Vân Nhạc giễu cợt nói: "Vị này là Hứa Hạo Nhiên của thánh địa Thanh Dương, một trong thập đại đệ tử tinh anh, bàn về thực lực, đã sớm nên là thánh tử rồi".
"Lý Nhàn Ngư đó có thấy, cũng phải cho mặt mũi".
Đệ tử tinh anh! Đứng sau năm vị đệ tử nòng cốt.
Một trong thập đại tinh anh, xem ra thân phận của Hứa Hạo Nhiên này thật sự không đơn giản.
Hứa Hạo Nhiên lúc này cười tủm tỉm nói: "Bên trong thánh địa Thanh Dương, muốn trở thành thánh tử, cần phải được nửa số trưởng lão trong thánh địa tiến cử, vài năm trước ta cũng không thèm để ý đến vị trí thánh tử, mới để cho Lý Nhàn Ngư chui vào chỗ trống".